Thông tin truyện

[Dịch] ta là một gốc cây đào hoa

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
ta là một gốc cây đào hoa

Tác giả: Thiên Lí Châu

Thể loại: Ngôn Tình , Sủng , Cổ Đại ,

Trạng thái: Full

[Dịch] ta là một gốc cây đào hoa

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Bắt đầu sau mùa đông, thời tiết càng thêm rét lạnh, nhiệt độ không khí đêm qua chợt hạ xuống, sáng sớm sương rải đầy đất, đưa mắt nhìn lại tường hồng ngói xanh Hoàng Thành cũng mông lung một chút. Lục Châu chà xát tay, đẩy rèm cửa thật dày từ bên ngoài tiến vào, mang đến một luồng hàn khí. Trường Hoan ngồi ở trên giường gần bên cửa sổ phía Đông đọc sách, ngẩng đầu xem xét thấy vẻ mặt vui mừng của nàng bước đi nhẹ nhàng, đưa một bên lò sưởi cho nàng. Đánh tan mù sương cũng là ngày nắng gắt, Trường Hoan ở Sương Thanh Điện, tuy rằng vị trí hẻo lánh nhưng không gian bốn phía cũng không có kiến trúc che đậy, lúc này ánh mặt trời từ phía Đông chiếu rọi ánh sáng xuyên thấu qua cửa sổ, khiến cho người ta chìm trong vòng sáng mê hoặc. 

Lục Châu cũng không ngượng ngùng một tay tiếp nhận lò sưởi, một bên nói: “Chủ tử, lão gia đã nhờ người chuyển lời, chờ hôm nay tiến cung yết kiến Hoàng Thượng xong, liền có thể trực tiếp về Sương Thanh Điện.” Trường Hoan lên tiếng đã hiểu, trên mặt nhiều vài phần ý cười. Nàng nghĩ từ khi mẫu phi qua đời ngoại tổ phụ lưu đày chính mình cũng bị đuổi đi đến hành cung, đã bất tri bất giác 5 năm. Trường Hoan rất sợ lạnh, cung nhân ở hành cung thấy nàng không được sủng ái nên những vật dụng y phục than củi dùng trong mùa đông đều bị cắt xén lợi hại, lúc này có điều kiện thế nào cũng muốn đối đãi với chính mình thật tốt, lấy toàn bộ địa long trong phòng đốt lên, khi ra cửa lò sưởi ấm cũng không rời tay.
Xem thêm
Thu gọn
Bắt đầu sau mùa đông, thời tiết càng thêm rét lạnh, nhiệt độ không khí đêm qua chợt hạ xuống, sáng sớm sương rải đầy đất, đưa mắt nhìn lại tường hồng ngói xanh Hoàng Thành cũng mông lung một chút. Lục Châu chà xát tay, đẩy rèm cửa thật dày từ bên ngoài tiến vào, mang đến một luồng hàn khí. Trường Hoan ngồi ở trên giường gần bên cửa sổ phía Đông đọc sách, ngẩng đầu xem xét thấy vẻ mặt vui mừng của nàng bước đi nhẹ nhàng, đưa một bên lò sưởi cho nàng. Đánh tan mù sương cũng là ngày nắng gắt, Trường Hoan ở Sương Thanh Điện, tuy rằng vị trí hẻo lánh nhưng không gian bốn phía cũng không có kiến trúc che đậy, lúc này ánh mặt trời từ phía Đông chiếu rọi ánh sáng xuyên thấu qua cửa sổ, khiến cho người ta chìm trong vòng sáng mê hoặc. 

Lục Châu cũng không ngượng ngùng một tay tiếp nhận lò sưởi, một bên nói: “Chủ tử, lão gia đã nhờ người chuyển lời, chờ hôm nay tiến cung yết kiến Hoàng Thượng xong, liền có thể trực tiếp về Sương Thanh Điện.” Trường Hoan lên tiếng đã hiểu, trên mặt nhiều vài phần ý cười. Nàng nghĩ từ khi mẫu phi qua đời ngoại tổ phụ lưu đày chính mình cũng bị đuổi đi đến hành cung, đã bất tri bất giác 5 năm. Trường Hoan rất sợ lạnh, cung nhân ở hành cung thấy nàng không được sủng ái nên những vật dụng y phục than củi dùng trong mùa đông đều bị cắt xén lợi hại, lúc này có điều kiện thế nào cũng muốn đối đãi với chính mình thật tốt, lấy toàn bộ địa long trong phòng đốt lên, khi ra cửa lò sưởi ấm cũng không rời tay.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...