{{ msgSearch }}

Chương 25.1

Sủng Phi Của Hoàng đế

Tiểu Từ Tỷ Tỷ 620 Chữ 19/01/2025 13:23:16

Chương 25

Kết quả Lương Đức lại không hề do dự hay thoái thác, mặt mày tươi cười mời Ngu Ninh qua.

"Ngu nương tử mời, nô tài dẫn đường cho người." Lương Đức ân cần nói.

Ông ta đã nói không thể tùy tiện đắc tội vị Ngu nương tử này, may mà trước đó cung kính, hôm qua ngủ lại trong tẩm điện của bệ hạ cả đêm, sáng nay bệ hạ tỉnh lại còn phân phó không cho bất cứ ai vào quấy rầy.

Đây là người đầu tiên trong nhiều năm qua, bệ hạ lạnh lùng như vậy, chưa từng ân cần như vậy, cho nên vị Ngu nương tử này là người có đại tạo hóa, tuyệt đối không thể đắc tội.

"Lương đại giám khách khí quá, hai điện cách nhau gần như vậy, ta biết nghị sự các ở đâu, tự mình qua là được rồi."

"Không được không được, nương tử cao quý, nhỡ đâu thị vệ canh giữ ở cửa nghị sự các nói năng lỗ mãng thì không hay rồi, vẫn là nô tài đi cùng đi."

"Vậy đa tạ Lương đại giám."

Ngu Ninh biết Lương Đức tại sao lại ân cần khách khí như vậy, trải qua đêm qua, cung nhân trong Tử Thần Điện chắc chắn đều hiểu lầm gì đó, xem thái độ của Lương Đức, đây là coi nàng như chủ tử mà cung kính.

Bây giờ nàng là cáo mượn oai hùm sao?

Đừng nói, còn rất thoải mái, bị giam mấy ngày, sống rất uất ức, bây giờ rất dễ chịu.

Xem ra chỉ cần dỗ dành Thẩm Thác cho tốt, mọi chuyện đều sẽ được giải quyết.

Ngu Ninh được Lương Đức đưa vào nghị sự các, lúc này trong điện chỉ có một mình Thẩm Thác, cả điện vô cùng yên tĩnh.

Ánh nắng vàng rực rọi qua cửa sổ, rơi xuống một góc bàn, một tia sáng nhỏ rơi trên cổ tay hắn, có thể thấy rõ mạch m.á.u màu xanh đang đập mạnh mẽ.

Có lẽ là long bào quá mức uy nghiêm, hoặc có lẽ là người đàn ông này quá mức đẹp trai, mỗi một tấc đều bắt mắt, Ngu Ninh đứng ở cửa nhìn một hồi lâu mới bước tới.

Vừa đi, nàng vừa thầm nghĩ, đẹp trai thật, sao hắn lại đẹp trai như vậy.

Người đàn ông đẹp trai như vậy, tuy không phải của nàng, nhưng cũng không phải của người khác, đẹp trai lại sạch sẽ, thỉnh thoảng nàng còn có thể sử dụng một chút. Ngủ không lỗ.

Ngu Ninh nở nụ cười, đi đến bên bàn, hai tay chống lên bàn, khom người cúi xuống, ngẩng đầu nhìn Thẩm Thác, dáng vẻ lấy lòng ngoan ngoãn.

"Bệ hạ, có cần thiếp làm gì không?"

Thẩm Thác chuyên chú vào công văn trong tay, không thèm liếc nhìn nàng một cái, nhàn nhạt nói: "Trẫm rất bận, nàng sang một bên chơi đi."

"Vâng." Ngu Ninh quả nhiên đứng dậy, chạy sang một bên của nghị sự các ngồi.

Nhưng nàng không phải người có thể ngồi yên, không lâu sau đã đi loanh quanh trong điện, nhìn chỗ này sờ chỗ kia.

Sách trên giá rất nhiều, đáng tiếc không có thoại bản nàng thích, bình hoa màu xanh trên án dài rất đẹp, nàng rất muốn bẻ vài cành hoa cắm vào, đáng tiếc đây không phải địa bàn của nàng, chỉ có thể nghĩ thôi.

Đợi rất lâu, Thẩm Thác vẫn đang phê duyệt tấu chương, không có ý định để ý đến nàng.

Ngu Ninh không nhịn được nữa, lại gần bàn lần nữa, "Bệ hạ, cái đó... người vẫn chưa nói khi nào đưa thiếp về?"

Thẩm Thác liếc nàng một cái, bất động thanh sắc, "Nhớ nhà như vậy sao?"

 

Sưu Tầm, 19/01/2025 13:23:16

Lượt xem: 1

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện