Thông tin truyện

[Dịch] sư phụ (hệ liệt)

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
sư phụ (hệ liệt)

Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương

Thể loại: Ngôn Tình , Cổ Đại ,

Trạng thái: Full

[Dịch] sư phụ (hệ liệt)

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Lời đồn xa vạn dặm, nàng có thể một chiêu chém cả ngàn yêu ma mà không hề mảy may thương tổn, nàng có thể một mình thuần phục yêu thú hung bạo để làm tọa kỵ, nàng có thể một mình giữ đỉnh núi Không Linh trấn áp nguồn gốc của tà khí trong thiên hạ. Nhưng ngặt nỗi, nàng lại có tình cảm với chính người sư phụ đã cưu mang nàng.

“Con có muốn làm đồ đệ của ta không?”

Nó chưa hết chấn kinh nhìn sang xác điểu yêu chết thẳng cẳng bên cạnh, lại nhìn sang ta: “Đồ đệ là gì?”

Ta chưa từng thu đồ đệ, thật sự không biết đồ đệ là gì, nhưng những lúc thế này gạt trẻ con là quan trọng nhất, mắt ta đảo đảo: “Đồ đệ là tiểu bảo bối ta nâng niu thương yêu cho ăn cho mặc.”

“Cho ăn?”

“Ừm, sơn hào hải vị.”

“Cho mặc?”

“Ừm, lụa là gấm góc.”

“Tiểu bảo bối…”

“Ừm ừm, tâm can bảo bối.”

Ta đưa tay giúp nó chùi sạch bụi đất trên mặt, nó mở mắt nhìn ta, trong đôi đồng tử đen láy ngập tràn những tia sáng khe khẽ. Ta cũng hơi xót thương, đứa trẻ lớn chừng này rồi mà vừa đen vừa ốm, suýt chút nữa bị kéo vào tổ điểu yêu ăn thịt mất, vậy mà cũng không ai cứu nó, ta nắm bàn tay nhỏ của nó, ngồi xuống nhìn nó, “Con làm đồ đệ của ta, sau này sẽ không để người hay yêu bắt nạt con nữa, ta sẽ bảo vệ con cả đời.”

Nó nhìn ta rồi đồng ý.
Xem thêm
Thu gọn
Lời đồn xa vạn dặm, nàng có thể một chiêu chém cả ngàn yêu ma mà không hề mảy may thương tổn, nàng có thể một mình thuần phục yêu thú hung bạo để làm tọa kỵ, nàng có thể một mình giữ đỉnh núi Không Linh trấn áp nguồn gốc của tà khí trong thiên hạ. Nhưng ngặt nỗi, nàng lại có tình cảm với chính người sư phụ đã cưu mang nàng.

“Con có muốn làm đồ đệ của ta không?”

Nó chưa hết chấn kinh nhìn sang xác điểu yêu chết thẳng cẳng bên cạnh, lại nhìn sang ta: “Đồ đệ là gì?”

Ta chưa từng thu đồ đệ, thật sự không biết đồ đệ là gì, nhưng những lúc thế này gạt trẻ con là quan trọng nhất, mắt ta đảo đảo: “Đồ đệ là tiểu bảo bối ta nâng niu thương yêu cho ăn cho mặc.”

“Cho ăn?”

“Ừm, sơn hào hải vị.”

“Cho mặc?”

“Ừm, lụa là gấm góc.”

“Tiểu bảo bối…”

“Ừm ừm, tâm can bảo bối.”

Ta đưa tay giúp nó chùi sạch bụi đất trên mặt, nó mở mắt nhìn ta, trong đôi đồng tử đen láy ngập tràn những tia sáng khe khẽ. Ta cũng hơi xót thương, đứa trẻ lớn chừng này rồi mà vừa đen vừa ốm, suýt chút nữa bị kéo vào tổ điểu yêu ăn thịt mất, vậy mà cũng không ai cứu nó, ta nắm bàn tay nhỏ của nó, ngồi xuống nhìn nó, “Con làm đồ đệ của ta, sau này sẽ không để người hay yêu bắt nạt con nữa, ta sẽ bảo vệ con cả đời.”

Nó nhìn ta rồi đồng ý.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...