Thông tin truyện

[Dịch] sống lại có anh bên em là đủ

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
sống lại có anh bên em là đủ

Tác giả: Liễu Như An

Thể loại: Ngôn Tình , Trọng Sinh ,

Trạng thái: Full

[Dịch] sống lại có anh bên em là đủ

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Kiếp trước anh nuông chiều yêu thương cô, cho nên Tô Nhiên quyết định, kiếp này cô muốn nuông chiều anh, yêu thương anh, muốn anh trở nên xuất sắc hơn. Muốn nuôi chồng không được, ngược lại bị anh bắt nạt, lẽ nào lại như vậy được! ! ! "Dựa vào nghị lực kiên cường, Tô Nhiên mở mắt, quan sát bốn phía, hình như là phòng làm việc, Tô Nhiên đang tựa trên ghế sa lon, đối diện là hai cái bàn làm việc kiểu cũ đặt sát vào nhau, trông rất giống văn phòng làm việc của giáo viên ở trường học. Tô Nhiên cảm thấy có chút hỗn loạn, tình huống hiện tại là tình huống gì vậy, cô hình như là bị xe đụng mà, tại sao lại không ở trong bệnh viện, mà lại ở đây, chẳng lẽ là được một giáo viên cứu? ?

Trên vách tường trước mặt có một chiếc gương màu lam rất lớn, Tô Nhiên muốn nhìn thử xem rốt cuộc lúc này mình đã thê thảm đến mức nào. Trong gương không có bóng dáng của Tô Nhiên, chỉ có cô gái nhỏ tóc ngắn khoảng 12 tuổi. Tóc được tết đuôi sam chia hai bên, mái tóc ở trên trán rối tung lên, ánh mắt sáng ngời, không có mắt kiếng, nhưng vẫn nhìn thấy rõ ràng. Tô Nhiên, ngón tay run run chỉ bản thân mình trong gương. Mình trẻ lại rồi. Cô khó có thể tin.

Vì vậy từ từ chuyển động tay phải, trong gương bản thu nhỏ của Tô nhiên cũng chầm chậm chuyển động tay phải. Tô Nhiên hung hăng mình bấm một cái, đau. Mình sống lại! Cô sờ sờ mặt của mình, sờ sờ tay của mình, rốt cuộc xác định, mình là một người sống sờ sờ, mà không phải là một giấc mơ..."
Xem thêm
Thu gọn
Kiếp trước anh nuông chiều yêu thương cô, cho nên Tô Nhiên quyết định, kiếp này cô muốn nuông chiều anh, yêu thương anh, muốn anh trở nên xuất sắc hơn. Muốn nuôi chồng không được, ngược lại bị anh bắt nạt, lẽ nào lại như vậy được! ! ! "Dựa vào nghị lực kiên cường, Tô Nhiên mở mắt, quan sát bốn phía, hình như là phòng làm việc, Tô Nhiên đang tựa trên ghế sa lon, đối diện là hai cái bàn làm việc kiểu cũ đặt sát vào nhau, trông rất giống văn phòng làm việc của giáo viên ở trường học. Tô Nhiên cảm thấy có chút hỗn loạn, tình huống hiện tại là tình huống gì vậy, cô hình như là bị xe đụng mà, tại sao lại không ở trong bệnh viện, mà lại ở đây, chẳng lẽ là được một giáo viên cứu? ?

Trên vách tường trước mặt có một chiếc gương màu lam rất lớn, Tô Nhiên muốn nhìn thử xem rốt cuộc lúc này mình đã thê thảm đến mức nào. Trong gương không có bóng dáng của Tô Nhiên, chỉ có cô gái nhỏ tóc ngắn khoảng 12 tuổi. Tóc được tết đuôi sam chia hai bên, mái tóc ở trên trán rối tung lên, ánh mắt sáng ngời, không có mắt kiếng, nhưng vẫn nhìn thấy rõ ràng. Tô Nhiên, ngón tay run run chỉ bản thân mình trong gương. Mình trẻ lại rồi. Cô khó có thể tin.

Vì vậy từ từ chuyển động tay phải, trong gương bản thu nhỏ của Tô nhiên cũng chầm chậm chuyển động tay phải. Tô Nhiên hung hăng mình bấm một cái, đau. Mình sống lại! Cô sờ sờ mặt của mình, sờ sờ tay của mình, rốt cuộc xác định, mình là một người sống sờ sờ, mà không phải là một giấc mơ..."
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...