Thông
tin truyện
[Dịch] sỏa tử
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
[Dịch] sỏa tử
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
Bỗng một ngày, ông trời quên đem kính nên không tỏ rõ thế gian (nói trắng ra chính là bị mù) nên sau ngần ấy năm không gặp, cũng có thể tình cờ mà trùng phùng. Nhưng trọng tâm vấn đề nằm ở đây: Từ khi nào cái tên kia liền biến thành ngốc tử chẳng biết trời trăng mây gió gì, còn không biết xấu hổ. Cư nhiên vì để chứng minh bản thân không ngốc mà đọc bảng cửu chương nhân 1, tệ hại hơn là cái nam nhân trưởng thành hơn hai mươi tuổi ở trước mặt ta mà an ủi. Quá mặt dầy!
Không phải vì có quen biết, ta đã sớm quăng hắn đi. Mẹ hắn kỳ thực là mẹ nuôi của ta, khi ta gọi điện đến cáo trạng, mẹ hắn rất không nể mặt mà vứt hắn đi, trực tiếp giao trọng trách to lớn là trông coi hắn cho ta. Đùa cái gì vậy chứ! Làm ơn, mau khỏi cái chứng điên điên khùng khùng thần kinh đấy đi. Ngày qua ngày cùng hắn sinh hoạt, ta bất giác bị hắn hấp dẫn. Thực không hiểu nổi chính mình. Nhưng sự thật tất cả là gì đây. Liệu hắn có giấu ta điều chi?
“Kỳ thật ai trong chúng ta cũng ý thức được phải luôn che giấu chính mình, nhưng trước mặt nam nhân này, ta lại nguyện ý phơi bày ra hết thảy. Tề Mộc Dương — ta nghĩ ta yêu hắn mất rồi…” – Đoạn. Mời các bạn đón đọc tác phẩm Sỏa Tử!
Xem thêm
Thu gọn
Bỗng một ngày, ông trời quên đem kính nên không tỏ rõ thế gian (nói trắng ra chính là bị mù) nên sau ngần ấy năm không gặp, cũng có thể tình cờ mà trùng phùng. Nhưng trọng tâm vấn đề nằm ở đây: Từ khi nào cái tên kia liền biến thành ngốc tử chẳng biết trời trăng mây gió gì, còn không biết xấu hổ. Cư nhiên vì để chứng minh bản thân không ngốc mà đọc bảng cửu chương nhân 1, tệ hại hơn là cái nam nhân trưởng thành hơn hai mươi tuổi ở trước mặt ta mà an ủi. Quá mặt dầy!
Không phải vì có quen biết, ta đã sớm quăng hắn đi. Mẹ hắn kỳ thực là mẹ nuôi của ta, khi ta gọi điện đến cáo trạng, mẹ hắn rất không nể mặt mà vứt hắn đi, trực tiếp giao trọng trách to lớn là trông coi hắn cho ta. Đùa cái gì vậy chứ! Làm ơn, mau khỏi cái chứng điên điên khùng khùng thần kinh đấy đi. Ngày qua ngày cùng hắn sinh hoạt, ta bất giác bị hắn hấp dẫn. Thực không hiểu nổi chính mình. Nhưng sự thật tất cả là gì đây. Liệu hắn có giấu ta điều chi?
“Kỳ thật ai trong chúng ta cũng ý thức được phải luôn che giấu chính mình, nhưng trước mặt nam nhân này, ta lại nguyện ý phơi bày ra hết thảy. Tề Mộc Dương — ta nghĩ ta yêu hắn mất rồi…” – Đoạn. Mời các bạn đón đọc tác phẩm Sỏa Tử!
Xem thêm
Thu gọn
Bình luận
Loading...
Thể loại truyện
- Bách Hợp
- Cạnh Kỹ
- Cổ Đại
- Cổ tích
- Convert
- Cung Đấu
- Dị Giới
- Dị Năng
- Đam Mỹ
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đồng Nhân
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hào Môn
- Hệ Thống
- Huyền Bí - Giả Tưởng
- Huyền Huyễn
- Huyền Nghi
- Huyền Sử
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Kỳ Ảo
- Kỳ huyễn
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Tâm Lý - Kỹ Năng
- Thám Hiểm
- Thần thoại
- Tiên Hiệp
- Tiểu Thuyết
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Tu Chân Văn Minh
- Văn học Việt
- Võng Du
- Xuyên Không