{{ msgSearch }}

Tủ truyện

9.3

Sau Khi Trả Thù Kẻ Phản Bội, Cô Trở Thành Nữ Thần Trong Trò Chơi Bóng Tối

Bát Cá Nguyên Bảo 482 Chữ 21/02/2025 18:26:24


 

Cô ấy thở phào một hơi, sau đó uể oải nằm xuống đất.

 

"Cậu không biết đâu, một người phụ nữ mặc kimono, vừa gặp tôi đã hỏi tôi có cứu cô ta không, tôi lừa cô ta, cho một cái tên giả, lại hứa nhất định sẽ đến cứu cô ta, thừa dịp cô ta không chú ý, tôi liền hái cỏ, chạy mất."

 

Kiều Ngôn Tâm cất cỏ đi, mím chặt môi, kéo cô ấy chạy về con đường nhỏ bên phải.

 

Nghiêm Thanh nhìn chằm chằm vào bàn tay bị bỏng đỏ của cô, không nói gì.

 

Họ vừa đi, người phụ nữ đi guốc gỗ bò trên mặt đất, ngửi ngửi, sau đó cười điên cuồng.

 

Tiếng guốc gỗ càng ngày càng gần, Kiều Ngôn Tâm cắn một miếng táo, nhét phần còn lại vào miệng Nghiêm Thanh.

 

Hai người cùng lăn một vòng, thừa dịp cửa đá khép lại, lăn ra ngoài, hai người vừa quay đầu lại, bàn tay trắng nõn tròn trịa của người phụ nữ theo khe hở đưa ra, bị cửa kẹp chết, đốt ngón tay lệch vị trí, da thịt bị phơi khô chỉ còn lại một lớp da.

 

Tiếng gào thét không cam tâm từ phía bên kia cửa đá truyền ra.

 

Nghiêm Thanh rùng mình, dựa sát vào Kiều Ngôn Tâm hơn.

 

"Đi thôi, hôm nay, những thứ này không dám tùy tiện ra ngoài."

 

Nghiêm Thanh dừng bước, khó hiểu lặp lại: "Hôm nay, những thứ này, không dám tùy tiện ra ngoài?"

 

Kiều Ngôn Tâm xoay người, ghé sát đầu, giọng nói ngưng trọng: "Đúng vậy, nhưng trong số chúng ta sẽ có một người chết, nhưng không phải hai chúng ta."

 

"Cậu tốt nhất nên cất thứ này đi, bị người nào đó nhìn thấy, tôi và cậu đều sẽ bị theo dõi."

 

Cô ấy nhắc nhở một cách thiện ý, một tiếng chuông vang lên, Kiều Ngôn Tâm dừng lại lắng nghe một lúc.

 

Khác với tiếng chuông ngày thường, tiếng chuông lần này êm dịu hơn, giống như tiếng chuông ai điếu. Cô ngẩng đầu nhìn vầng trăng máu, màu đỏ chói mắt theo thời gian, nhạt đi vài phần.

 

"Về ký túc xá."

 

Ánh mắt Kiều Ngôn Tâm lạnh như băng nhìn về phía trước, trong mắt là sự kiên định chưa từng có, cô nhất định sẽ đạt được tất cả những gì mình muốn, không có gì có thể ảnh hưởng đến cô.

 

Từ khi vào đây, cô đã là một con quái vật lạnh lùng.

 

Sau khi họ rời khỏi hậu sơn, người đàn ông đội mũ lưỡi trai bước ra từ đống cỏ dại, ánh mắt khóa chặt vào Kiều Ngôn Tâm.

 

Hắn nắm chặt cánh tay vừa bị Xà Nữ c.h.é.m đứt, mặt đầy vẻ không cam tâm.

 

"Có quái vật theo dõi cậu."

 

Giọng nói lạnh lùng của nam sinh tràn ngập trong ý thức của Kiều Ngôn Tâm, cô nhất thời không thích ứng kịp, khẽ gọi: "233?"


 

Sưu Tầm, 21/02/2025 18:26:24

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :