Diệp Hiểu Bạch có sở thích đọc tiểu thuyết, nhưng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ xuyên vào tiểu thuyết, lại còn xuyên thành dược dẫn chữa bệnh ho - một con thỏ máu lớn, bi thảm đến mức ba ngày bị rút máu một lần!
Để sống sót, cô chỉ có thể lắng nghe tiếng lòng của mọi người, ai thiếu tình thương cô bầu bạn, ai thiếu ấm áp cô tặng lông, ai yêu cái đẹp cô làm đồ trang trí, ai yêu cô... cô thỏ nhỏ nức nở cầu xin sự chú ý cầu xin cứu giúp!
Cô không muốn làm dược dẫn pháo hôi, liền trực tiếp ràng buộc với hệ thống lời nói thật, chỉ cần nam chính bệnh tật nói lời thật lòng thì cô có thể khôi phục lại hình người!
Thẩm Côn: Con thỏ béo này, ngươi có chút tham lam đấy.
Diệp Hiểu Bạch: Biết nói lời thật thì ngài nói nhiều thêm chút nữa, tôi còn thiếu 1% nữa là biến trở lại thành người rồi.
Thẩm Côn: Ừm, tuy rằng ngươi chẳng có chỗ nào tốt, nhưng bản vương... rất thích.