{{ msgSearch }}

Chương 7: Liều ăn nhiều?

Sa Bàn Chiến Thuật (c)

Phạm Văn Truyền 1494 Chữ 01/12/2024 22:11:02

Chương 7: Liều ăn nhiều?

“Huấn luyện viên, không phải do ngài đâu. Đội hình của chúng ta đã vốn là như thế?” Trợ lí huấn luyện viên thứ hai, Alex Morris nói với Khánh khi thấy mặt cậu nhăn như khỉ ăn ớt.

Khánh ho khan vài tiếng, hiểu rồi! Là vốn dĩ đội bóng này đã không có khí thế hay tinh thần thi đấu. Cậu cũng không quá bất ngờ khi đây chỉ là đội bóng tầm thấp của giải đấu hạng hai quốc gia Anh.

Hầu hết bọn họ chỉ đá vì lãnh lương, đá vì có thể nuôi sống bản thân và gia đình. Trái bóng với họ không có quá nhiều ý nghĩa thực sự.

Nhưng “Tất cả bọn mày đang đùa tao à!”

Câu nói của Khánh làm toàn thể căn phòng sửng sốt, đồng loạt nhìn về hướng cậu.

Khánh đá mạnh trái bóng ở gần đó, sau đó hét lên: “Các cậu đang làm trò quái quỷ gì thế này? Bộ mặt đó là sao hả…”

“Bộ mặt thế nào? Chúng tôi vẫn luôn thế này, đừng có muốn nói gì thì nói!” Million Manhoef đứng lên phản pháo Khánh.

“Cậu là ai?”

Khánh hỏi một câu làm cho gã cầu thủ phải đứng hình, ngượng mồm đáp: “Tôi là Million Manhoef, ông là huấn luyện viên lại không biết đội hình của mình gồm những ai sao!”

“Cậu là ai?” Khánh bước chân tới, hét thẳng vào mặt đối phương, nước bọt tung tóe, giọt văng vào mặt, giọt rơi xuống đất.

Million Manhoef thấy hơi tởm, vuốt mặt một cái…

Khánh nhân cơ hội, tiếp tục mở miệng: “Tất nhiên là tôi biết cậu, nhưng thử mà bước ra ngoài đường mà xem. Liệu có mấy người sẽ biết được cậu là ai?”



Câu nói của Khánh làm đối phương rơi vào trầm tư, Khánh quay lưng lại, trở về vị trí trung tâm, chỉ tay thẳng mặt từng người một quát: “Các cậu chẳng lẽ không muốn một ngày nào đó có thể tận hưởng hào quang như Cristiano Ronaldo sao?”

“Huấn luyện viên, là Ronaldo De Lima chứ.” Paul Gallagher thì thầm nhắc nhở.

Khánh giật mình, thẻ Cr7 vẫn chưa được người chơi nào mở ra vì thế sẽ chẳng ai biết về huyền thoại người Bồ Đào Nha. Khi có người mở ra thẻ đó, các người chơi mới phát sinh thông tin trong đầu.

Cậu ho hai cái, nói dõng dạc: “Ronaldo De Lima chỉ cần bước ra ngoài đường sẽ có hàng trăm người bu lại, để đạt được như vậy, cậu ta đã phải cố gắng như thế nào các cậu biết không?”

Đến đây, Khánh hơi ngượng mồm, Ronaldo Brazil thật ra không phải một tấm gương rèn luyện ấn tượng mà cậu muốn lấy làm ví dụ.

“Thi đấu, lãnh tiền rồi chìm vào trong quên lãng, ra đường không một ai nhớ đến. Đó chính là tương lai và kết cục của các cậu.”

Lời nói của Khánh trúng tim đen của tất cả. Có người buồn bực, có người bối rối… Và cũng có một vài người cảm thấy hơi lố bịch.

Khánh tiếp tục: “Chắc các cậu cũng biết, David Beckham trong vài ngày tới sẽ gia nhập câu lạc bộ chúng ta. Đây là cơ hội cũng là thử thách. Là cơ hội để các cậu học tập và tiếp cận một người cực kỳ đẳng cấp. Thử thách ở chỗ chính là các cậu phải cạnh tranh hào quang với một siêu sao. Tôi nói ít, mong các cậu hiểu nhiều. Tinh thần mới chính là thứ quyết định giá trị một cầu thủ, là điều cốt lõi mà tôi cần. Ngày hôm nay vẫn luyện tập theo chế độ của huấn luyện viên tiền nhiệm. Kết thúc cuộc gặp gỡ đi.”

Dứt lời, Khánh bước đi dứt khoác ra ngoài cửa. Các thành viên khác của Ban huấn luyện nhìn nhau, sau đó tiến hành chỉ đạo tổ chức luyện tập như bình thường.

Còn Khánh, cậu đang dừng lại ở bên ngoài cửa sổ, hơi liếc vào nhìn. Quan sát một chút các cầu thủ rồi thở ra một hơi.

Quá liều!!! Mong rằng đạt được kết quả tốt.



Ngày đầu hội quân nên chỉ tổ chức luyện tập về thể lực để các cầu thủ làm quen lại với thể lực sau nhiều ngày không thi đấu.

“Các cậu cảm thấy huấn luyện viên mới thế nào?” Ben Pearson đặt câu hỏi, anh là cầu thủ tiền vệ phòng ngự, cũng là một người có tiếng nói trong đội bóng khi đã thi đấu thời gian dài.

Ashley Phillips vừa gãi đầu, vừa đáp: “Em thấy ông ấy nóng nảy, nhưng những lời nói lại khá thuyết phục.”

“Cứ đợi thêm một thời gian, để xem giá trị của ông ta có thể tương đương lời nói hay không.”

Tất nhiên, không chỉ vì một vài lời nói, Khánh có thể chinh phục được các cầu thủ. Việc cậu thắng thế trước Ban Lãnh đạo đội bóng là nhờ thắng màn cược. Còn đối với phòng thay đồ, không thể nào áp dụng được cách như thế.

Đến giữa trưa, Khánh cùng với Paul Gallagher, Darren Behcet, Dean Whitehead, Harrison Clements có một cuộc họp nội bộ.

Buổi họp này có mục đích chính là xác định lịch luyện tập của các cầu thủ.

Dean Whitehead, trưởng phòng tập luyện đưa ra dự thảo lịch trình cho tất cả người có mặt trong cuộc họp sau đó phát biểu: “Lịch trình này được kế thừa từ huấn luyện viên tiền nhiệm, ông ấy đã phân tích từng cầu thủ một và giờ đây tôi đã chỉnh sửa để phù hợp hơn.”

Khánh mở bảng lịch trình dày đến 100 trang, trong đó thể hiện cụ thể từng ngày cho đến khi kết thúc mùa giải.

Trong tổ chức luyện tập, sẽ có rất nhiều nội dung chính bao gồm thể chất, tập luyện cá nhân, hình dạng phòng ngự, hình dạng t·ấn c·ông, di chuyển, thể lực, kỹ thuật chuyền, giữ bóng, đấu tập, triển khai chiến thuật… Ngoài các nội dung trên còn có các nội dung phụ như bóng bàn, cùng nhau chơi game, tập luyện theo nhóm để phục vụ giải trí, gắn kết đội hình.

Và việc phân phối các nội dung trên sẽ tùy thuộc vào chiến thuật chính của huấn luyện viên, mà người đó ở đây chính là Khánh.

Cậu sẽ định hình chiến thuật, còn Dean Whitehead sẽ căn cứ vào đó để biên soạn lịch trình. Tất nhiên Khánh có quyền can thiệp và sửa đổi bất cứ phần nào theo ý cậu.

“Mỗi ngày sẽ chia ra làm ba buổi luyện tập, hai buổi chính và một buổi phụ chủ yếu là nghỉ ngơi, rất ít khi xếp lịch trình vào… Hmmm.” Khánh lẩm nhẩm, sau đó phát biểu dõng dạc.



“Về phần lịch trình, cứ tạm thời như thế này. Tôi còn một số điều chỉnh chiến thuật, vì thế trong quá trình thi đấu, tôi muốn ông cố gắng điều chỉnh cho phù hợp với chiến thuật của tôi.”

Dean Whitehead đáp: “Đó là nhiệm vụ của tôi.”

Khánh tiếp tục nói: “Darren Behcet, Harrison Clements, tôi muốn hai anh quan sát từng cầu thủ, soạn ra một bản báo cáo đánh giá ưu, khuyết điểm. Từ đó đưa ra sáng kiến để phát huy cũng như khắc phục khuyết điểm của các cầu thủ.”

“Thêm một điều nữa, tôi muốn việc luyện tập tăng thêm một chút về cường độ. Mong tất cả sắp xếp.”

Nói đến đây, Dean Whitehead hơi nhăn mặt, trả lời: “Thưa huấn luyện viên, ngài chắc chắn chứ? Cường độ mà tôi soạn thảo được áp dụng theo mức trung bình. Nếu như tiếp tục tăng, tỉ lệ c·hấn t·hương chắc chắn sẽ tăng theo.”

Khánh tất nhiên biết vấn đề cơ bản này, trong trò chơi FM 2024 mà cậu chinh phục hàng trăm lần đã thể hiện rất rõ mối quan hệ giữa tần suất và khả năng c·hấn t·hương.

“Cứ làm như thế đi, tôi muốn đội bóng phát triển nhanh hơn. Các anh hãy liên hệ với Phòng Y tế để đề ra phương án hợp lý nhất theo chỉ đạo của tôi.”

“Vâng…”

Cuộc họp cũng kết thúc sau đó. Quyết định của Khánh đối với các nhân viên phụ trách huấn luyện không quá khó hiểu, họ chỉ cho rằng cậu đang quá muốn thể hiện ở thời gian đầu ra mắt câu lạc bộ.

Nhưng với Khánh thì không. Tăng cường luyện tập sẽ giúp các cầu thủ tiến bộ, quan trọng hơn là thuần thục chiến thuật. Đó mới là ý của cậu…

“Đạt được thành tích tốt nhanh nhất, mở thẻ cầu thủ và thay thế dần đội hình. Đó sẽ là chiến thuật khởi đầu của mình.”

Còn về tình cảm, gắn bó với cầu thủ! Đây là trò chơi? Không cần phải quan tâm đến điều đấy…

Quan điểm của Khánh có đúng hay không? Mời mọi người tiếp tục đón xem.

Sưu Tầm, 01/12/2024 22:11:02

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện