Thấy Beta đáng thương này càng thêm hồi hộp, ánh mắt khẽ nâng, môi khẽ mấp máy, vẻ muốn nói lại thôi.
Vì vậy, Phó Hướng Ngung chuyển chủ đề: “Nhưng anh rất ngoan, có thể thử lại.”
Thu Trì cuối cùng cũng ngẩng mặt lên, phản ứng sinh lý sau khi bị cắn là không thể kiểm soát, nhưng anh vẫn nói: “Tôi sẽ cố gắng…”
“Cố gắng giữ tỉnh táo.”
“Còn nữa,” Phó Hướng Ngung nói tiếp, “Lần sau tôi muốn mở khoang sinh sản của anh.”
Giọng hắn bình thản, như đang nói một việc rất đàng hoàng.
Thu Trì sững sờ, rồi nói: “Tôi… không mở được.”
Khoang sinh sản của Beta nam chưa phát triển hoàn thiện, hầu như không có chức năng “sinh sản”, dù đang kích thích hay ham muốn, nơi đó vẫn luôn khép kín.
“Có thể mở được,” Phó Hướng Ngung nói, “Dùng thuốc là được.”
“Nếu anh thấy khó chịu, giá cả có thể thương lượng.”
Phó Hướng Ngung đã trả nhiều rồi, Thu Trì không dám đòi hỏi thêm, nên nói: “… Không cần.”
“Năm nghìn… đủ rồi.”
***
Cuối tháng sáu.
Nắng hè gay gắt, trên đường phố bê tông nóng bức tỏa ra làn khói trắng.
Thu Trì tan làm khi trời vẫn còn sáng, anh không vội đi ăn tối, mà về ký túc xá tắm rửa, thay bộ quần áo lao động màu xám.
Tủ quần áo chỉ có vài bộ quần áo, Thu Trì chọn mãi, cuối cùng chọn một chiếc áo thun trắng ngắn tay mua có mười mấy hai mươi tệ năm ngoái. Suy nghĩ một chút, anh khoác thêm một chiếc áo sơ mi sọc bên ngoài, trông chỉnh tề hơn.
Đây là lần đầu tiên Phó Hướng Ngung hẹn anh ra ngoài, địa điểm là một khách sạn cao cấp.
Thu Trì chưa từng đến nơi sang trọng như vậy, trong lòng hơi lo lắng, may mà nhân viên lễ tân là Beta nữ, giọng nói dễ nghe, không vì anh ăn mặc đơn giản mà coi thường, đối xử với anh cũng nhiệt tình như với khách mặc vest.
Thu Trì báo số phòng, lễ tân nhìn vào điện thoại: “Anh Thu, phải không?”
Thu Trì gật đầu.
“Vui lòng xuất trình giấy tờ tùy thân.” Cô gái nói.
Thu Trì lấy chứng minh thư ra, cô gái quét mã, rồi nói nhẹ nhàng: “Được rồi.”
Rồi cô gái cười đưa cho anh thẻ phòng: “Rẽ phải, quẹt thẻ đi thang máy, cứ thong thả nhé.”
Thu Trì nhanh chóng lên thang máy đến tầng trên cùng, tìm được phòng. Cách giờ hẹn còn chưa đến mười phút, không biết Phó Hướng Ngung đã đến chưa, Thu Trì do dự một chút, rồi lịch sự gõ cửa.
Cửa nhanh chóng mở ra.
Trong phòng rất mát, Phó Hướng Ngung mặc áo choàng tắm màu sẫm, tóc hơi ướt, trông như vừa tắm xong.
“Sao còn đeo khẩu trang?” Phó Hướng Ngung hỏi.
“Thói quen thôi.”
Cửa phòng khép lại, phát ra tiếng khóa nhẹ.
Khẩu trang trên mặt Thu Trì bị Phó Hướng Ngung đẩy ra, anh theo bản năng lùi lại nửa bước, lưng dựa vào cửa.
Alpha cúi xuống hôn anh, Thu Trì ngửi thấy mùi sữa tắm xa xỉ trên người hắn, rồi lại bị pheromone xâm chiếm.
Một nụ hôn ướt át. Mùi hoa nồng nàn xâm chiếm lưỡi anh, l.i.ế.m lên môi trên, rồi đến tận gốc lưỡi, lần này không cắn vào, nhưng Thu Trì vẫn siết chặt chân.
Thu Trì cảm thấy eo mình bị nâng lên, ngón tay lạnh lẽo trượt xuống dưới, anh cảm thấy ngứa ran, dòng điện tê dại chạy dọc sống lưng lên đỉnh đầu.
Khách sạn cách trường học khá xa, Thu Trì đi tàu điện ngầm, từ ga đến khách sạn, trời lại nóng bức, anh khó tránh khỏi đổ mồ hôi.
Anh sợ Phó Hướng Ngung khó chịu, nên nhỏ giọng nói: “Tôi muốn… tắm rửa đã.”
“Chờ chút.”
Phó Hướng Ngung hình như bỏ thứ gì đó vào.
Thu Trì lập tức đứng đơ ra, Alpha đưa cho anh một ly rượu: “Uống chút không?”
Thu Trì định nói mình không giỏi uống, nhưng không muốn làm Phó Hướng Ngung khó chịu, nên nhận ly rượu, khẽ nhấp một ngụm.
Vị hơi cay, Thu Trì không thích lắm, nên uống cạn luôn.
Phó Hướng Ngung định nói rượu này độ cao, quay lại thấy ly rượu đã hết.
Hắn nhìn Thu Trì một lúc lâu, không ngờ anh lại uống mạnh như vậy. Rồi hắn thấy mặt anh dần đỏ lên, ánh mắt mơ màng.
Thấy anh đứng ngơ ngác, Phó Hướng Ngung cười: “Tôi trả tiền mời anh đến, để xem anh đứng đây làm bình hoa à?”
“Chẳng phải lần đầu, cần tôi dạy anh à?”
Lần “giao dịch” này, Phó Hướng Ngung báo trước hai ngày, nên sự lo lắng được giảm bớt, từ khi nhận được tin nhắn của Phó Hướng Ngung, Thu Trì đã bắt đầu chuẩn bị.
Tan làm, anh tranh thủ thời gian ôn lại bài học trên mạng. Anh chậm rãi quỳ xuống trước Phó Hướng Ngung, rồi ngẩng đầu lên, hơi vụng về kéo quần hắn xuống.
Anh nuốt vội thứ đó vào miệng.
Vì nuốt không trôi, Thu Trì phải dùng tay giúp.
Căn phòng rất sáng, mọi hành động đều bị nhìn thấy, Phó Hướng Ngung cúi đầu mới thấy Beta này hình như luôn nhìn trộm mình, ánh mắt long lanh dưới ánh đèn.
Khi kích thích, Phó Hướng Ngung không kìm được dùng lòng bàn tay vuốt ve nốt ruồi nhỏ trên lông mày Thu Trì, như một sự khích lệ.
…
Có lẽ do rượu, Thu Trì gần như cùng lúc đạt được khoái cảm với Phó Hướng Ngung, ngay khoảnh khắc anh căng thẳng, Phó Hướng Ngung đã đè lên người anh.
---