Thông tin truyện

[Dịch] nuôi đồ nhi đến tự ngược

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
nuôi đồ nhi đến tự ngược

Tác giả: Đạm Anh

Thể loại: Ngôn Tình , Cổ Đại , Huyền Huyễn ,

Trạng thái: Full

[Dịch] nuôi đồ nhi đến tự ngược

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Không đơn thuần là một câu chuyện tình yêu, Nuôi Đồ Nhi Đến Tự Ngược của tác giả Đạm Anh còn là bức tranh màu sắc phản ánh rất nhiều vấn đề khác trong cuộc sống. Nội dung truyện vô cùng thú vị, lôi cuốn, xoay quanh nhân vật A Chiêu. A Chiêu có một người sư phụ, có lẽ việc tệ nhất mà A Chiêu tự nhận đã từng làm trong cuộc đời của mình chính là tương tư sư phụ của mình.

… Là ai ném bánh bao? Mắt Vệ Cẩn tối đen như mực.

 

Trước khi Vệ Cẩn xuống núi, đại trưởng lão đã tính toán rồi nói rằng: lần này hắn xuống núi trừ việc ra ngoài trải nghiệm thì cũng là vì độ kiếp. Trong đời hắn có ba kiếp số, nếu có thể bình an độ kiếp thì hắn coi như thành công.Mà người đầu tiên đánh hắn khi hắn xuống núi, sẽ chính là kiếp số đầu tiên của hắn. Vệ Cẩn bước đi, mọi người đều tự giác tách ra thành một đường. Hắn đứng trước mặt cô bé: “Con là người ném bánh bao sao?” Mắt cô bé sáng lên, nó… chưa từng gặp một nam tử đẹp đến vậy. Thấy con bé không trả lời, Vệ Cẩn vẫn bình tĩnh im lặng nhìn nó. Một lúc sau, cô bé mới hoàn hồn, sợ hãi nói: “Vâng.”

 

Vệ Cẩn nói: “Con có muốn làm đồ nhi của ta?”

 Vừa dứt lời, mọi người xung quanh đều sợ đến ngẩn người.

 Cô bé hỏi: “… Có bánh bao trắng để ăn không ạ?”

 Vệ Cẩn chớp mắt nói: “Có.”

 Cô bé nói: “Được ạ.”

 Vệ Cẩn hỏi: “Con tên gì?”

 

Cô bé lắc đầu, “Con không biết.” Cho tới bây giờ, vẫn chưa có ai gọi tên của cô bé. Từ khi biết nhận thức thì cô nhóc đã ở trong một miếu thờ hoang, xung quanh đều là đám trẻ ăn mày. Chúng nó nói cô bé không có cha mẹ, vừa sinh ra đã bị vứt bỏ ở miếu thờ này. Trên bầu trời cao rọi xuống ánh nắng sáng bừng, Vệ Cẩn nhìn cô bé, vươn tay ra, “Từ nay, tên con sẽ là A Chiêu.”
Xem thêm
Thu gọn
Không đơn thuần là một câu chuyện tình yêu, Nuôi Đồ Nhi Đến Tự Ngược của tác giả Đạm Anh còn là bức tranh màu sắc phản ánh rất nhiều vấn đề khác trong cuộc sống. Nội dung truyện vô cùng thú vị, lôi cuốn, xoay quanh nhân vật A Chiêu. A Chiêu có một người sư phụ, có lẽ việc tệ nhất mà A Chiêu tự nhận đã từng làm trong cuộc đời của mình chính là tương tư sư phụ của mình.

… Là ai ném bánh bao? Mắt Vệ Cẩn tối đen như mực.

 

Trước khi Vệ Cẩn xuống núi, đại trưởng lão đã tính toán rồi nói rằng: lần này hắn xuống núi trừ việc ra ngoài trải nghiệm thì cũng là vì độ kiếp. Trong đời hắn có ba kiếp số, nếu có thể bình an độ kiếp thì hắn coi như thành công.Mà người đầu tiên đánh hắn khi hắn xuống núi, sẽ chính là kiếp số đầu tiên của hắn. Vệ Cẩn bước đi, mọi người đều tự giác tách ra thành một đường. Hắn đứng trước mặt cô bé: “Con là người ném bánh bao sao?” Mắt cô bé sáng lên, nó… chưa từng gặp một nam tử đẹp đến vậy. Thấy con bé không trả lời, Vệ Cẩn vẫn bình tĩnh im lặng nhìn nó. Một lúc sau, cô bé mới hoàn hồn, sợ hãi nói: “Vâng.”

 

Vệ Cẩn nói: “Con có muốn làm đồ nhi của ta?”

 Vừa dứt lời, mọi người xung quanh đều sợ đến ngẩn người.

 Cô bé hỏi: “… Có bánh bao trắng để ăn không ạ?”

 Vệ Cẩn chớp mắt nói: “Có.”

 Cô bé nói: “Được ạ.”

 Vệ Cẩn hỏi: “Con tên gì?”

 

Cô bé lắc đầu, “Con không biết.” Cho tới bây giờ, vẫn chưa có ai gọi tên của cô bé. Từ khi biết nhận thức thì cô nhóc đã ở trong một miếu thờ hoang, xung quanh đều là đám trẻ ăn mày. Chúng nó nói cô bé không có cha mẹ, vừa sinh ra đã bị vứt bỏ ở miếu thờ này. Trên bầu trời cao rọi xuống ánh nắng sáng bừng, Vệ Cẩn nhìn cô bé, vươn tay ra, “Từ nay, tên con sẽ là A Chiêu.”
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...