Thông tin truyện

[Dịch] nữ tướng trọng kĩ nam

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
nữ tướng trọng kĩ nam

[Dịch] nữ tướng trọng kĩ nam

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Vốn có câu nói từ xưa: Khi con người yếu đuối vô năng thế nào nhưng khi bị rơi vào cuộc tình bị phản bội thì sẽ thay đổi bản thân. Vậy mà khi gả cho người, Phương Tư Ninh lại hiểu được cái gì là "vì yêu nên tan nát cõi lòng" Thê chủ hắn luôn cung kính yêu thương vì muốn đứng vững trong triều đình mà không màn tình nghĩa thê phu dàn kế bắt gian tận giường. Bỗng dưng, hắn nhớ tới một ngày của 3 năm về trước, khi đó hắn vẫn còn là khuê tú Phương gia. Phụ thân dẫn hắn tới Từ gia, đó là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Từ Đình. Trong hoa viên rực rỡ sắc màu, hắn nhìn nàng ta cười ôn nhu với mình. Nhiều năm qua đi, nụ cười ngày đó đã từ từ lu mờ, nhưng lời dặn dò của phụ thân trước ngày xuất giá vẫn luôn vang vọng bên tai...

“Hôm nay con bước theo người

Dù cay khóe mắt nhưng lòng phụ vui

Tam tòng tứ đức con ơi

Hiền phu lương phụ muôn đời người yêu.”

Hắn biết phụ thân cố ý ngâm câu thơ này vì người rất an lòng vào Từ gia.

Nhưng mà sau khi hắn xuất giá, sức khỏe của phụ thân càng ngày càng yếu, còn đại tỷ Phương Vãn Bình thì luôn rời nhà đi buôn bán xa rất ít khi ở gần. Ban đầu, cả gia đình thê chủ đều rất tốt với hắn, Từ Đình còn khắp nơi bảo hộ, hắn đã cho rằng mình đã tìm được nơi nương tựa cả đời. Khi Từ gia gặp khó khăn, hắn không suy nghĩ đã đưa tất cả đồ cưới ra, giải cứu Từ gia khỏi nguy hiểm. Nhưng từ cái ngày Từ Đình dùng thân phận thương nhân thi đỗ Thám hoa, bắt đầu giao lưu với quan to quý nhân thì thế giới của hắn cũng thay đổi.
Xem thêm
Thu gọn
Vốn có câu nói từ xưa: Khi con người yếu đuối vô năng thế nào nhưng khi bị rơi vào cuộc tình bị phản bội thì sẽ thay đổi bản thân. Vậy mà khi gả cho người, Phương Tư Ninh lại hiểu được cái gì là "vì yêu nên tan nát cõi lòng" Thê chủ hắn luôn cung kính yêu thương vì muốn đứng vững trong triều đình mà không màn tình nghĩa thê phu dàn kế bắt gian tận giường. Bỗng dưng, hắn nhớ tới một ngày của 3 năm về trước, khi đó hắn vẫn còn là khuê tú Phương gia. Phụ thân dẫn hắn tới Từ gia, đó là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Từ Đình. Trong hoa viên rực rỡ sắc màu, hắn nhìn nàng ta cười ôn nhu với mình. Nhiều năm qua đi, nụ cười ngày đó đã từ từ lu mờ, nhưng lời dặn dò của phụ thân trước ngày xuất giá vẫn luôn vang vọng bên tai...

“Hôm nay con bước theo người

Dù cay khóe mắt nhưng lòng phụ vui

Tam tòng tứ đức con ơi

Hiền phu lương phụ muôn đời người yêu.”

Hắn biết phụ thân cố ý ngâm câu thơ này vì người rất an lòng vào Từ gia.

Nhưng mà sau khi hắn xuất giá, sức khỏe của phụ thân càng ngày càng yếu, còn đại tỷ Phương Vãn Bình thì luôn rời nhà đi buôn bán xa rất ít khi ở gần. Ban đầu, cả gia đình thê chủ đều rất tốt với hắn, Từ Đình còn khắp nơi bảo hộ, hắn đã cho rằng mình đã tìm được nơi nương tựa cả đời. Khi Từ gia gặp khó khăn, hắn không suy nghĩ đã đưa tất cả đồ cưới ra, giải cứu Từ gia khỏi nguy hiểm. Nhưng từ cái ngày Từ Đình dùng thân phận thương nhân thi đỗ Thám hoa, bắt đầu giao lưu với quan to quý nhân thì thế giới của hắn cũng thay đổi.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...