Thông
tin truyện
[Dịch] nỗi buồn đẹp nhất
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
[Dịch] nỗi buồn đẹp nhất
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
Tình yêu không phải sẽ ở bên nhau mãi mãi là hạnh phúc, có những chia xa nhau nhưng trong thâm tâm mỗi người nó vẫn mãi đáng trân trọng, đáng nhớ. Có những đổ vỡ tuy xót xa nhưng vẫn trở thành một hồi ức khiến người ta không thể buông bỏ. Truyện Nỗi Buồn Đẹp Nhất của tác giả Ái Giản sẽ mang đến những tình cảm ngọt ngào man mác buồn đầy rung động trái tim người đọc.
Ngày ấy cô hỏi anh: “ Nỗi buồn có màu gì?”
Anh trả lời: “Nỗi buồn có màu hồng nhạt.”
Cô không hiểu, anh cũng chẳng giải thích gì thêm.
Chuyện đã qua lâu rồi, vậy mà cô vẫn tưởng như mới ngày hôm qua. Hai năm nay kể từ khi anh rời xa cô để theo đuổi cái lí tưởng quan trọng nhất trong đời, cũng là khi cô biết đối với anh tình yêu của hai người chỉ giống như một trò tiêu khiển. Anh dùng nó để giết thời gian, còn cô lại ngu muội nâng niu như một phần không thể mất đi trên cơ thể mình. Cô và anh tình cờ gặp nhau ở trạm xe buýt số năm, vào buổi sáng giao mùa xuân-hạ, những giọt mưa ngoài trời đập vào ô cửa kính những vệt tròn trắng xóa lung linh. Cái duyên nợ ấy dẫn anh thêm lần nữa gặp lại cô, để rồi yêu cô, và cho cô những khoảng lặng hạnh phúc nhất trong đời. Cô cũng từng nghĩ, anh chính là một nửa cuộc đời mình. Cô cũng từng mong, thêm thời gian nữa thôi, cả hai sẽ cho nhau một tổ ấm.
Anh đứng phía sau ôm lấy cô đang mỉm cười, cùng nhìn ra xa về nơi chân trời rực rỡ nhất.
Yêu thương rồi đổ vỡ, bất kể thế nào, hồi ức luôn là thứ đáng để chúng ta trân trọng.
Và bạn biết không, trên đời này có một loại nỗi buồn...một loại nỗi buồn được coi là đẹp nhất...
Xem thêm
Thu gọn
Tình yêu không phải sẽ ở bên nhau mãi mãi là hạnh phúc, có những chia xa nhau nhưng trong thâm tâm mỗi người nó vẫn mãi đáng trân trọng, đáng nhớ. Có những đổ vỡ tuy xót xa nhưng vẫn trở thành một hồi ức khiến người ta không thể buông bỏ. Truyện Nỗi Buồn Đẹp Nhất của tác giả Ái Giản sẽ mang đến những tình cảm ngọt ngào man mác buồn đầy rung động trái tim người đọc.
Ngày ấy cô hỏi anh: “ Nỗi buồn có màu gì?”
Anh trả lời: “Nỗi buồn có màu hồng nhạt.”
Cô không hiểu, anh cũng chẳng giải thích gì thêm.
Chuyện đã qua lâu rồi, vậy mà cô vẫn tưởng như mới ngày hôm qua. Hai năm nay kể từ khi anh rời xa cô để theo đuổi cái lí tưởng quan trọng nhất trong đời, cũng là khi cô biết đối với anh tình yêu của hai người chỉ giống như một trò tiêu khiển. Anh dùng nó để giết thời gian, còn cô lại ngu muội nâng niu như một phần không thể mất đi trên cơ thể mình. Cô và anh tình cờ gặp nhau ở trạm xe buýt số năm, vào buổi sáng giao mùa xuân-hạ, những giọt mưa ngoài trời đập vào ô cửa kính những vệt tròn trắng xóa lung linh. Cái duyên nợ ấy dẫn anh thêm lần nữa gặp lại cô, để rồi yêu cô, và cho cô những khoảng lặng hạnh phúc nhất trong đời. Cô cũng từng nghĩ, anh chính là một nửa cuộc đời mình. Cô cũng từng mong, thêm thời gian nữa thôi, cả hai sẽ cho nhau một tổ ấm.
Anh đứng phía sau ôm lấy cô đang mỉm cười, cùng nhìn ra xa về nơi chân trời rực rỡ nhất.
Yêu thương rồi đổ vỡ, bất kể thế nào, hồi ức luôn là thứ đáng để chúng ta trân trọng.
Và bạn biết không, trên đời này có một loại nỗi buồn...một loại nỗi buồn được coi là đẹp nhất...
Xem thêm
Thu gọn
Bình luận
Loading...
Thể loại truyện
- Bách Hợp
- Cạnh Kỹ
- Cổ Đại
- Cổ tích
- Convert
- Cung Đấu
- Dã Sử
- Dị Giới
- Dị Năng
- Đam Mỹ
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đồng Nhân
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Góc Nhìn Nữ
- Hài Hước
- Hào Môn
- Hệ Thống
- Huyền Bí - Giả Tưởng
- Huyền Huyễn
- Huyền Nghi
- Huyền Sử
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Kỳ Ảo
- Kỳ huyễn
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Tâm Lý - Kỹ Năng
- Thám Hiểm
- Thần thoại
- Tiên Hiệp
- Tiểu Thuyết
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Văn học Việt
- Võng Du
- Xuyên Không