Thông tin truyện

[Dịch] nhất niệm thành kỳ

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
nhất niệm thành kỳ

Tác giả: Tô Lâu Lạc

Thể loại: Bách Hợp ,

Trạng thái: Full

[Dịch] nhất niệm thành kỳ

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Bạn đang đọc truyện Nhất Niệm Thành Kỳ của tác giả Tô Lâu Lạc. Bạn đã từng nếm trải cái cảm giác chờ đợi một người trong mấy năm chưa? Cái loại cảm giác này nó như ngũ vị hòa trộn vào nhau, có chua cay, có mặn đắng, không thiếu một vị. Nhưng cái ngọt ngào trong đó lại gần như không tồn tại, mỗi ngày trôi qua đều là sự chờ đợi, thời gian dần dần khiến cho niềm vui bị lãng quên, niềm vui đó như bị chôn vùi trong mòn mỏi. Cuối cùng, khi lục lại kí ức, đem những chuyện đã từng làm cho bản thân cảm thấy vui vẻ, tươi cười rạng rỡ ôn lại thì phát hiện hương vị của nó đã bị mờ nhạt từ khi nào, không tìm được cảm giác giống như lúc trước.

Ngoài cửa sổ, mưa rơi lất phất, màn đêm buông xuống, không trăng không sao. Bầu trời tối đen như bức màn sân khấu thật lớn, bao lấy toàn bộ thế giới không để cho một tia sáng nào lọt vào. Ánh sáng nơi đầu giường phản chiếu, tia sáng mờ ảo như đang quấn lấy người kia đang say giấc. Bạc Mộ Vũ ôm lấy chăn, khóe môi cong lên, vẽ ra một nụ cười. Nàng mơ thấy khi mình còn nhỏ, mơ thấy Giang Trần Âm, người đó đang ngồi xổm xuống, cười cười rồi ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn, thấp bé của nàng.

Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Biệt Lai Hữu Dạng hay Công Lược Nữ Phụ Ác Độc.
Xem thêm
Thu gọn
Bạn đang đọc truyện Nhất Niệm Thành Kỳ của tác giả Tô Lâu Lạc. Bạn đã từng nếm trải cái cảm giác chờ đợi một người trong mấy năm chưa? Cái loại cảm giác này nó như ngũ vị hòa trộn vào nhau, có chua cay, có mặn đắng, không thiếu một vị. Nhưng cái ngọt ngào trong đó lại gần như không tồn tại, mỗi ngày trôi qua đều là sự chờ đợi, thời gian dần dần khiến cho niềm vui bị lãng quên, niềm vui đó như bị chôn vùi trong mòn mỏi. Cuối cùng, khi lục lại kí ức, đem những chuyện đã từng làm cho bản thân cảm thấy vui vẻ, tươi cười rạng rỡ ôn lại thì phát hiện hương vị của nó đã bị mờ nhạt từ khi nào, không tìm được cảm giác giống như lúc trước.

Ngoài cửa sổ, mưa rơi lất phất, màn đêm buông xuống, không trăng không sao. Bầu trời tối đen như bức màn sân khấu thật lớn, bao lấy toàn bộ thế giới không để cho một tia sáng nào lọt vào. Ánh sáng nơi đầu giường phản chiếu, tia sáng mờ ảo như đang quấn lấy người kia đang say giấc. Bạc Mộ Vũ ôm lấy chăn, khóe môi cong lên, vẽ ra một nụ cười. Nàng mơ thấy khi mình còn nhỏ, mơ thấy Giang Trần Âm, người đó đang ngồi xổm xuống, cười cười rồi ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn, thấp bé của nàng.

Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Biệt Lai Hữu Dạng hay Công Lược Nữ Phụ Ác Độc.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...