Thông tin truyện

[Dịch] nhân thú loạn

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
nhân thú loạn

Tác giả: Mộc Hi

Thể loại: Ngược , Cổ Đại , Huyền Huyễn , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] nhân thú loạn

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Bạn đang đọc truyện Nhân Thú Loạn full (đã hoàn thành) của tác giả Mộc Hi. Xa xa ở một nơi nào đó, trong khu rừng mang tên Paikent hàng trăm năm tuổi, có một sơn thôn nhỏ xinh đẹp, tại đó mọi người ai nấy đều cần lao chất phác, dựa vào nguồn tài nguyên dồi dào của rừng rậm, sống qua những ngày tháng vô ưu vô lo. Đó là nói về em thụ còn anh công đại khái là con thú theo đúng nghĩa đen thích ngược ẻm. Yêu thì nói luôn đi lại còn bày đặt ngược em thụ nhà tui hại ẻm lo lắng không thôi. Cơ mà cũng có ngọt nhá.

Nhìn thiếu niên làm nũng bấu chặt trên người mình, Hắc Kim bất đắc dĩ lắc lắc đầu: “Trovey, kỳ thật một năm trước ta đã phải rời đi rồi, nhưng chỉ bởi vì không buông tha cậu được, nên mới dây dưa cho đến tận bây giờ. Hôm nay, ta vốn định không từ mà biệt, nhưng chứng kiến bộ dáng khổ sở của cậu, lại không đành lòng…”

Nghe lời nói thâm tình tựa như đang thổ lộ của Hắc Kim, Trovey lại như nghe được lời di ngôn tuyệt vọng lúc lâm chung. Cực lực muốn nhịn xuống nỗi bi thương, nhưng nước mắt vẫn không nghe lời mà lã chã rơi xuống. Hắc Kim thương yêu vô hạn liếm đi những giọt nước mắt trên gương mặt Trovey: “Ta yêu em! Trovey, cho nên ta phải đi. Ta đã đến kỳ động dục, nếu thật sự không đi, ta sợ ta sẽ làm tổn thương em mất.” Đó thôi thì cứ đọc đi rồi biết.
Xem thêm
Thu gọn
Bạn đang đọc truyện Nhân Thú Loạn full (đã hoàn thành) của tác giả Mộc Hi. Xa xa ở một nơi nào đó, trong khu rừng mang tên Paikent hàng trăm năm tuổi, có một sơn thôn nhỏ xinh đẹp, tại đó mọi người ai nấy đều cần lao chất phác, dựa vào nguồn tài nguyên dồi dào của rừng rậm, sống qua những ngày tháng vô ưu vô lo. Đó là nói về em thụ còn anh công đại khái là con thú theo đúng nghĩa đen thích ngược ẻm. Yêu thì nói luôn đi lại còn bày đặt ngược em thụ nhà tui hại ẻm lo lắng không thôi. Cơ mà cũng có ngọt nhá.

Nhìn thiếu niên làm nũng bấu chặt trên người mình, Hắc Kim bất đắc dĩ lắc lắc đầu: “Trovey, kỳ thật một năm trước ta đã phải rời đi rồi, nhưng chỉ bởi vì không buông tha cậu được, nên mới dây dưa cho đến tận bây giờ. Hôm nay, ta vốn định không từ mà biệt, nhưng chứng kiến bộ dáng khổ sở của cậu, lại không đành lòng…”

Nghe lời nói thâm tình tựa như đang thổ lộ của Hắc Kim, Trovey lại như nghe được lời di ngôn tuyệt vọng lúc lâm chung. Cực lực muốn nhịn xuống nỗi bi thương, nhưng nước mắt vẫn không nghe lời mà lã chã rơi xuống. Hắc Kim thương yêu vô hạn liếm đi những giọt nước mắt trên gương mặt Trovey: “Ta yêu em! Trovey, cho nên ta phải đi. Ta đã đến kỳ động dục, nếu thật sự không đi, ta sợ ta sẽ làm tổn thương em mất.” Đó thôi thì cứ đọc đi rồi biết.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...