Thông tin truyện

[Dịch] nguyện ý vì anh, chàng thiếu niên câm

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
nguyện ý vì anh, chàng thiếu niên câm

Tác giả: Lượng Nhược Tinh Thần

Thể loại: Đoản Văn , Tiểu Thuyết ,

Trạng thái: Full

[Dịch] nguyện ý vì anh, chàng thiếu niên câm

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Bạn đang đọc truyện Nguyện Ý Vì Anh, Chàng Thiếu Niên Câm của tác giả Lượng Nhược Tinh Thần. Tiền Oánh Oánh không có ấn tượng với thiếu niên này, gần mười năm nay cô chưa về nhà cũ ở nông thôn, trong thôn ngoại trừ nhà cậu mợ, tất cả mọi người và mọi thứ, gần như cô đã quên hết rồi. Tiền Oánh Oánh mỉm cười thân thiện với thiếu niên, đang định lên tiếng, thiếu niên bỗng chạy đi, có vẻ rất sợ hãi. “Anh ta là kẻ câm nhà bên, tính tình quái gở. Chị đừng để ý anh ta, anh ta cố ý chạy tới xem chị, nhất định là muốn xin đồ ăn vặt.” Cậu em họ Triệu Tiểu Bân mười tuổi khinh thường nói.

“Không được nói xấu người khác như vậy.” Tiền Oánh Oánh dùng ngón trỏ dí đầu cậu em. Khi Tiền Oánh Oánh thu dọn xong đồ đạc, cửa bị gõ vang. Mở cửa, cô thấy thiếu niên vừa nãy mang theo con cá to chừng hai nắm tay, ngập ngừng đứng ngoài cửa, hai tai ửng hồng. “A, chào em.” Tiền Oánh Oánh cười nói. Thiếu niên cúi đầu, không dám nhìn cô, hai tay giơ xâu cá tới trước mặt cô, thấy cô không lấy, bèn quơ quơ xâu cá. “Đây là cho chị à?” Tiền Oánh Oánh hỏi. Cô đưa tay cầm lấy xâu tre, không cẩn thận chạm phải ngón tay lạnh lẽo của thiếu niên. Cậu vội rụt tay về.

Thiếu niên lặng lẽ xoa tay vào quần, xoay người định đi, Tiền Oánh Oánh vội gọi cậu lại. “Đợi chút, đừng đi.” Tiền Oánh Oánh lấy một túi kẹo trên bàn, đưa cho thiếu niên, cười nói: “Cảm ơn cá của em, đây là quà đáp lễ.” Nếu bạn yêu thích thể loại này, thì đừng bỏ lỡ những truyện cũng hấp dẫn không kém như Hoàng Hậu Margot và Nụ Hôn Màu Nhiệm.
Xem thêm
Thu gọn
Bạn đang đọc truyện Nguyện Ý Vì Anh, Chàng Thiếu Niên Câm của tác giả Lượng Nhược Tinh Thần. Tiền Oánh Oánh không có ấn tượng với thiếu niên này, gần mười năm nay cô chưa về nhà cũ ở nông thôn, trong thôn ngoại trừ nhà cậu mợ, tất cả mọi người và mọi thứ, gần như cô đã quên hết rồi. Tiền Oánh Oánh mỉm cười thân thiện với thiếu niên, đang định lên tiếng, thiếu niên bỗng chạy đi, có vẻ rất sợ hãi. “Anh ta là kẻ câm nhà bên, tính tình quái gở. Chị đừng để ý anh ta, anh ta cố ý chạy tới xem chị, nhất định là muốn xin đồ ăn vặt.” Cậu em họ Triệu Tiểu Bân mười tuổi khinh thường nói.

“Không được nói xấu người khác như vậy.” Tiền Oánh Oánh dùng ngón trỏ dí đầu cậu em. Khi Tiền Oánh Oánh thu dọn xong đồ đạc, cửa bị gõ vang. Mở cửa, cô thấy thiếu niên vừa nãy mang theo con cá to chừng hai nắm tay, ngập ngừng đứng ngoài cửa, hai tai ửng hồng. “A, chào em.” Tiền Oánh Oánh cười nói. Thiếu niên cúi đầu, không dám nhìn cô, hai tay giơ xâu cá tới trước mặt cô, thấy cô không lấy, bèn quơ quơ xâu cá. “Đây là cho chị à?” Tiền Oánh Oánh hỏi. Cô đưa tay cầm lấy xâu tre, không cẩn thận chạm phải ngón tay lạnh lẽo của thiếu niên. Cậu vội rụt tay về.

Thiếu niên lặng lẽ xoa tay vào quần, xoay người định đi, Tiền Oánh Oánh vội gọi cậu lại. “Đợi chút, đừng đi.” Tiền Oánh Oánh lấy một túi kẹo trên bàn, đưa cho thiếu niên, cười nói: “Cảm ơn cá của em, đây là quà đáp lễ.” Nếu bạn yêu thích thể loại này, thì đừng bỏ lỡ những truyện cũng hấp dẫn không kém như Hoàng Hậu Margot và Nụ Hôn Màu Nhiệm.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...