Thông tin truyện

[Dịch] người bên ngoài cửa sổ

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
người bên ngoài cửa sổ

Tác giả: Ái Giản

Thể loại: Ngôn Tình , Đô Thị ,

Trạng thái: Full

[Dịch] người bên ngoài cửa sổ

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Rồi sẽ có một ngày bạn nhận ra rằng, những đứa bạn thân nhất chính là những kẻ sẽ làm phiền bạn nhiều nhất trong đời. Bạn càng giận nó, nó sẽ càng đeo bám bạn, dúi cho bạn một cái kẹo dâu với nụ cười nham nhở như chưa có gì xảy ra: " bạn bè là phải giúp đỡ nhau". Bạn luôn chịu đựng mọi chiêu trò nó bày ra mà không thể làm gì. Nhưng thật nực cười, có lẽ tôi khác bạn. Nếu bạn là bạn của tôi, sẽ không ai có thể làm phiền bạn bằng tôi được. Đó là lí do vì sao tôi rất yêu quý những đứa bạn của mình.

Những đứa bạn tôi yêu quý nhất chính là mấy đứa ngày còn học phổ thông, Trở về nước đã một tuần nay, cơ thể tôi có đỡ hơn vài phần mệt mỏi. Hàn Quốc và Việt Nam cũng không chênh lệch giờ giấc là bao, duy có điều đứa con xa nhà trở về như tôi còn có đâu cơ hội làm nũng gia đình như thế này nữa, cả một tuần chỉ ăn với nằm dài ra đó xem phim. Không phải là chưa kịp thích nghi lại với bao nhiêu cái thay đổi sau bốn năm xa quê, nhưng thực sự tôi cần chút thời gian nghỉ bù cho một tuần trước khi trở về, lúc qua lại phải đi đủ nơi để mua sắm quà cáp cho mọi người. Chiều nay đang ngồi nhà xem lại mấy cuốn truyện ngày xưa tôi hay đọc giờ đã bám bụi trong góc tủ, bỗng điện thoại reo lên mà đầu kia không ai khác chính là đứa bạn tôi thân nhất, và thế là chúng tôi lập kèo cùng nhau ôn lại kỷ niệm xưa. Tôi đang đảo mắt xung quanh tìm kiếm vị trí mấy đứa bạn đang chiếm ngự thì bị giật mình bởi tiếng gọi phát ra sau lưng, cách đó không xa ở gần phía cửa sổ nhìn ra vườn. Tháo chiếc kính đen bản rộng xuống, tôi vui vẻ tiến lại gần mấy đứa bạn đang râm ran tán chuyện kia, một tay ra hiệu thay lời chào. Tôi còn nhớ, thực ra thì cũng nhớ không rõ lắm, hồi còn học năm hai phổ thông ,Đạt từng bày tỏ tình cảm với tôi, tất nhiên là tôi từ chối đấy nhé, cũng vì lí do đó mà cậu ta nhập hội và chúng tôi từ năm đã thành sáu thành viên. Nhưng đảo mắt qua lại tôi vẫn không thấy Trường Đông. Bốn năm trước trái tim cô không đập một lần vì ai, nó từ lâu đã nằm trong lồng ngực kẻ khác. Nhưng vì gia đình cô phải đi du học bỏ đi tình yêu năm nào.

Giờ đây cô quay lại vẫn không có cơ hội gặp và nói lời xin lỗi. Hôm nay là ngày làm tiệc chia tay để tôi chuẩn bị về lại bên kia. Anh Trường Đông đã xuất hiện vẫn như bóng dáng và thần thái như ngày xưa nhưng gương mặt đã trở nên lạnh lùng không còn là người hoạt bát vui vẻ như xưa. Được mọi người nói rằng anh vẫn chưa có người yêu, chẳng lẽ anh vẫn đợi cô. Buổi tiệc cũng kết thúc và tôi đã có mặt tại sân bay. Vừa chuẩn bị vào cửa thanh âm một người đàn ông gọi tên cô. Quay đầu lại cô chỉ kịp nhận một nụ hôn từ anh. Em đừng đi có được không Hoàng Mộc Đan? Cô sẽ lựa chọn ra sao. 
Xem thêm
Thu gọn
Rồi sẽ có một ngày bạn nhận ra rằng, những đứa bạn thân nhất chính là những kẻ sẽ làm phiền bạn nhiều nhất trong đời. Bạn càng giận nó, nó sẽ càng đeo bám bạn, dúi cho bạn một cái kẹo dâu với nụ cười nham nhở như chưa có gì xảy ra: " bạn bè là phải giúp đỡ nhau". Bạn luôn chịu đựng mọi chiêu trò nó bày ra mà không thể làm gì. Nhưng thật nực cười, có lẽ tôi khác bạn. Nếu bạn là bạn của tôi, sẽ không ai có thể làm phiền bạn bằng tôi được. Đó là lí do vì sao tôi rất yêu quý những đứa bạn của mình.

Những đứa bạn tôi yêu quý nhất chính là mấy đứa ngày còn học phổ thông, Trở về nước đã một tuần nay, cơ thể tôi có đỡ hơn vài phần mệt mỏi. Hàn Quốc và Việt Nam cũng không chênh lệch giờ giấc là bao, duy có điều đứa con xa nhà trở về như tôi còn có đâu cơ hội làm nũng gia đình như thế này nữa, cả một tuần chỉ ăn với nằm dài ra đó xem phim. Không phải là chưa kịp thích nghi lại với bao nhiêu cái thay đổi sau bốn năm xa quê, nhưng thực sự tôi cần chút thời gian nghỉ bù cho một tuần trước khi trở về, lúc qua lại phải đi đủ nơi để mua sắm quà cáp cho mọi người. Chiều nay đang ngồi nhà xem lại mấy cuốn truyện ngày xưa tôi hay đọc giờ đã bám bụi trong góc tủ, bỗng điện thoại reo lên mà đầu kia không ai khác chính là đứa bạn tôi thân nhất, và thế là chúng tôi lập kèo cùng nhau ôn lại kỷ niệm xưa. Tôi đang đảo mắt xung quanh tìm kiếm vị trí mấy đứa bạn đang chiếm ngự thì bị giật mình bởi tiếng gọi phát ra sau lưng, cách đó không xa ở gần phía cửa sổ nhìn ra vườn. Tháo chiếc kính đen bản rộng xuống, tôi vui vẻ tiến lại gần mấy đứa bạn đang râm ran tán chuyện kia, một tay ra hiệu thay lời chào. Tôi còn nhớ, thực ra thì cũng nhớ không rõ lắm, hồi còn học năm hai phổ thông ,Đạt từng bày tỏ tình cảm với tôi, tất nhiên là tôi từ chối đấy nhé, cũng vì lí do đó mà cậu ta nhập hội và chúng tôi từ năm đã thành sáu thành viên. Nhưng đảo mắt qua lại tôi vẫn không thấy Trường Đông. Bốn năm trước trái tim cô không đập một lần vì ai, nó từ lâu đã nằm trong lồng ngực kẻ khác. Nhưng vì gia đình cô phải đi du học bỏ đi tình yêu năm nào.

Giờ đây cô quay lại vẫn không có cơ hội gặp và nói lời xin lỗi. Hôm nay là ngày làm tiệc chia tay để tôi chuẩn bị về lại bên kia. Anh Trường Đông đã xuất hiện vẫn như bóng dáng và thần thái như ngày xưa nhưng gương mặt đã trở nên lạnh lùng không còn là người hoạt bát vui vẻ như xưa. Được mọi người nói rằng anh vẫn chưa có người yêu, chẳng lẽ anh vẫn đợi cô. Buổi tiệc cũng kết thúc và tôi đã có mặt tại sân bay. Vừa chuẩn bị vào cửa thanh âm một người đàn ông gọi tên cô. Quay đầu lại cô chỉ kịp nhận một nụ hôn từ anh. Em đừng đi có được không Hoàng Mộc Đan? Cô sẽ lựa chọn ra sao. 
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...