Thông tin truyện

[Dịch] ngày sau của ngày sau

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
ngày sau của ngày sau

Tác giả: Kiii

Thể loại: Cổ Đại , Xuyên Không , Đoản Văn , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] ngày sau của ngày sau

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Chạm phải một ánh mắt, là say mê cả đời. Càng yêu, lại càng lạc lối. Càng yêu, lại càng điên cuồng không lối thoát. Giống như là một loại chấp niệm, cả đời này, bàn tay không thể buông bỏ thân người, trái tim không thể buông bỏ tình yêu người, trí óc không thể buông bỏ nỗi nhớ thương người. Chén rượu ở trong bàn tay run rẩy trào dâng, tựa như tình cảm cũng chẳng thể nào nguyên vẹn. Tình yêu một đời một kiếp, sớm đã khắc sâu vĩnh viễn ngàn năm. Cho dù là vô tình hay cố ý, trái tim này cũng đã rất yêu, tựa như không thể nào ngừng lại được nữa, tựa như chỉ muốn say mãi,say vĩnh viễn.

Đời người, phải mất bao lâu để cho tâm trạng yên ổn lại? Chờ người, cho đến khi nào người mới có thể quay về? Một năm? Mười năm? Hai mươi năm? Hay là cả một đời? Ta yêu người, ta không tiếc tuổi xuân, yêu người, ta nguyện làm một thân cô đơn chơi vơi giữa dòng đời, chờ đợi người. Giọt nước mắt nếu như đã rơi, đó chính là nỗi đau đớn sâu đến vô tận, cứ mạnh mẽ và tàn nhẫn vào tim gan, đổi lại chỉ là những ngày tháng trầm luân trong ký ức. Tựa như một cơn gió mát, lướt ngang qua trong cuộc đời của nhau...
Xem thêm
Thu gọn
Chạm phải một ánh mắt, là say mê cả đời. Càng yêu, lại càng lạc lối. Càng yêu, lại càng điên cuồng không lối thoát. Giống như là một loại chấp niệm, cả đời này, bàn tay không thể buông bỏ thân người, trái tim không thể buông bỏ tình yêu người, trí óc không thể buông bỏ nỗi nhớ thương người. Chén rượu ở trong bàn tay run rẩy trào dâng, tựa như tình cảm cũng chẳng thể nào nguyên vẹn. Tình yêu một đời một kiếp, sớm đã khắc sâu vĩnh viễn ngàn năm. Cho dù là vô tình hay cố ý, trái tim này cũng đã rất yêu, tựa như không thể nào ngừng lại được nữa, tựa như chỉ muốn say mãi,say vĩnh viễn.

Đời người, phải mất bao lâu để cho tâm trạng yên ổn lại? Chờ người, cho đến khi nào người mới có thể quay về? Một năm? Mười năm? Hai mươi năm? Hay là cả một đời? Ta yêu người, ta không tiếc tuổi xuân, yêu người, ta nguyện làm một thân cô đơn chơi vơi giữa dòng đời, chờ đợi người. Giọt nước mắt nếu như đã rơi, đó chính là nỗi đau đớn sâu đến vô tận, cứ mạnh mẽ và tàn nhẫn vào tim gan, đổi lại chỉ là những ngày tháng trầm luân trong ký ức. Tựa như một cơn gió mát, lướt ngang qua trong cuộc đời của nhau...
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...