{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 265

Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay đổi Cốt Truyện

Mộng Phiến Bối 576 Chữ 13/03/2025 00:04:30

Lúc này đôi môi màu nhạt của anh mím chặt, mày nhíu lại, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước, vẻ mặt bỗng dưng xuất hiện vài phần táo bạo, làm cho thủ phạm Túc Kiều Kiều không khỏi có chút chột dạ, liền lén lút kéo ngón tay út của anh, nũng nịu hỏi: “Thanh Hàm ~ có phải anh mất hứng không?”

Tống Thanh Hàm lúc này không lập tức lắc đầu dỗ dành cô, mà là nhìn cô một cái, lại yên lặng cụp mắt.

Trái tim Túc Kiều Kiều run rẩy.

Thôi xong.

Cô yên lặng ôm ngực, không thể mềm lòng, bằng không mất mặt liền bên bố mẹ chồng, càng lúng túng hơn!

Cũng may Tống Thanh Hàm cho dù khó chịu, buồn bực, xong với việc đối xử với Túc Kiều Kiều vẫn không có gì để nói, cô muốn mua cái gì ăn gì, anh cũng lập tức mua, tiêu tiền lại càng bình tĩnh, ánh mắt còn không thèm chớp một cái.

...

Hai người vui vẻ thu hoạch một đống đồ đạc trở về.

Chỉ là khi đi ở cửa tiểu khu, lại nhìn thấy một vị khách không mời mà tới.

Tống Ngộ An rõ ràng nghèo túng hơn rất nhiều, mặc quần áo có chút nếp gấp, làn da không cần phơi nắng mà nuôi ra màu trắng nõn giờ đây hơi phiếm màu xanh, liếc mắt một cái đã thấy trong mắt có không ít tơ máu, màu môi cũng có chút không thích hợp.

Anh ta vốn lớn lên không tốt, gien của ba mẹ Tống độc các kia còn ở đó.

Hiện giờ sắc mặt thay đổi liên tục, càng thêm khó coi.

Lúc này anh ta đang tranh chấp với bảo vệ, âm thanh đều có chút hổn hển: “Các người mau đi gọi bọn họ ra! Nếu không để tôi vào!”

Hai người gác cổng cũng có chút sợ hãi, người ở đây nhiều năm đều biết bệnh tình của Tống Ngộ An, ai nấy cũng không dám tới gần, nhưng vẫn kiên trì nói: “Xin lỗi, quy củ này của chúng tôi là không thể đi vào, ba mẹ nuôi của cậu đã sắp ra ngoài rồi.”

Bảo vệ vừa nói thế, Tống Ngộ An càng thêm khó chịu: “Cái gì mà ba mẹ nuôi, bọn họ là ba mẹ ruột của tôi!”

Người gác cửa cười ha ha, đáy mắt thoáng hiện lên một tia khinh thường, nhưng không phản bác.

Ai mà không biết anh ta bị ba mẹ ruột đánh tráo, như vậy mới có thể ở chỗ này, sống cuộc sống ưu việt hơn hai mươi năm.

Người gác cửa sống c.h.ế.t không buông lỏng, lại chậm chạp không thấy người bên trong đi ra, Tống Ngộ An sắc mặt khó nhìn thấy cực điểm, lại muốn buông hai câu tàn nhẫn, dư quang chú ý tới hai người, anh ta nhất thời rùng mình, lập tức xoay người, sắc mặt cực kỳ vặn vẹo: “Là các người!”

Tống Thanh Hàm vừa mới được Túc Kiều Kiều dỗ dành một chút, nét mặt giờ đây lập tức trầm xuống, lông mày lại nhíu lại, mím môi không định để ý tới, đi về phía cửa.

Hai người gác cổng cười ha hả nói: “Xin lỗi, mở ngay đây.”

Cửa lớn tiểu khu vừa rồi bởi vì Tống Ngộ An, bị trực tiếp đóng lại, hiện tại muốn ra vào, chỉ có thể mở ra lần nữa.

“Cám ơn.” Tống Thanh Hàm gật đầu.

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:04:30

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :