Thông tin truyện

[Dịch] mù mắt

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
mù mắt

Tác giả: Lưu Thủy Mộc Niệm

Thể loại: Cổ Đại , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] mù mắt

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Buổi chiều ngày thứ hai, Tô Ẩn mới tỉnh lại, vừa đứng dậy đã bủn rủn ngã lên giường. Huyền Ngự đọc sách ở gian ngoài nghe thấy tiếng động vội chạy đến, "Ca ca đừng động ~" Huyền Ngự mỉm cười kéo Tô Ẩn đang giãy dụa vào ngực, dưới chăn Tô Ẩn vẫn đang trần truồng, lúc này ôm một cái toàn bộ thân trên đều lộ hết ra, bên trên điểm đầy những đóa hoa đỏ hồng nhìn không sót cái gì.

"Trên người ngươi có mùi thuốc." Tô Ẩn tựa trong ngực Huyền Ngự, chóp mũi ngửi thấy mùi thuốc đông y nặng hơn hôm qua rất nhiều. "Ừm, bị thương rồi." Huyền Ngự thưởng thức một chút kiệt tác của mình, hơi tiếc nuối kéo chăn bọc kín ca ca, lại cho Tô Ẩn uống chút nước ấm. "..." Huyền Ngự thấy ca ca vừa định nhíu mày, nhanh chóng đặt tay Tô Ẩn lên vai phải mình, "Không tin ca ca sờ thử xem, thật sự không sao hết, ta vẫn còn bế được ca ca đó!" Nói xong liền bế Tô Ẩn lên. "A! Biết rồi, mau thả ta xuống." Tô Ẩn nóng nảy, người này thật là, bả vai bị thương còn xằng bậy. "Cho nên ca ca đừng lo lắng nữa." Huyền Ngự lấy lòng cọ cọ chóp mũi Tô Ẩn. Tô Ẩn rủ mi xuống, hồi lâu mới nhẹ nói: "Cảm ơn." Huyền Ngự cong khóe miệng, nâng mặt Tô Ẩn lên, tại khóe miệng xinh đẹp hôn một chút. "Vậy ca ca lấy thân báo đáp đi ~"
Xem thêm
Thu gọn
Buổi chiều ngày thứ hai, Tô Ẩn mới tỉnh lại, vừa đứng dậy đã bủn rủn ngã lên giường. Huyền Ngự đọc sách ở gian ngoài nghe thấy tiếng động vội chạy đến, "Ca ca đừng động ~" Huyền Ngự mỉm cười kéo Tô Ẩn đang giãy dụa vào ngực, dưới chăn Tô Ẩn vẫn đang trần truồng, lúc này ôm một cái toàn bộ thân trên đều lộ hết ra, bên trên điểm đầy những đóa hoa đỏ hồng nhìn không sót cái gì.

"Trên người ngươi có mùi thuốc." Tô Ẩn tựa trong ngực Huyền Ngự, chóp mũi ngửi thấy mùi thuốc đông y nặng hơn hôm qua rất nhiều. "Ừm, bị thương rồi." Huyền Ngự thưởng thức một chút kiệt tác của mình, hơi tiếc nuối kéo chăn bọc kín ca ca, lại cho Tô Ẩn uống chút nước ấm. "..." Huyền Ngự thấy ca ca vừa định nhíu mày, nhanh chóng đặt tay Tô Ẩn lên vai phải mình, "Không tin ca ca sờ thử xem, thật sự không sao hết, ta vẫn còn bế được ca ca đó!" Nói xong liền bế Tô Ẩn lên. "A! Biết rồi, mau thả ta xuống." Tô Ẩn nóng nảy, người này thật là, bả vai bị thương còn xằng bậy. "Cho nên ca ca đừng lo lắng nữa." Huyền Ngự lấy lòng cọ cọ chóp mũi Tô Ẩn. Tô Ẩn rủ mi xuống, hồi lâu mới nhẹ nói: "Cảm ơn." Huyền Ngự cong khóe miệng, nâng mặt Tô Ẩn lên, tại khóe miệng xinh đẹp hôn một chút. "Vậy ca ca lấy thân báo đáp đi ~"
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...