{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 347

Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối

Triệu Linh Nhi/赵灵儿 1590 Chữ 13/03/2025 00:05:04

Lời nói này là giả thôi!

Nhưng mà lừa được cậu ta cũng tốt rồi!

Đi theo Giang Tư Nguyệt về phòng, khi vừa đi vào, Thời Tẫn lập tức nhìn thấy ga giường và chăn đệm màu đỏ rực của Giang Tư Nguyệt, trên đó còn được thêu một bông hoa mẫu đơn lớn, hình như là một bộ.

Cảm giác đầu tiên là kinh ngạc, sau đó đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, trong lòng cậu ấy lập tức trở nên lạnh lẽo, xem ra nữ tử ngày đó thật sự là người yêu của Giang Tư Nguyệt.

Không chừng bộ chăn ga này chính là do nữ tử kia tặng, không phải, theo tính cách của Giang Tư Nguyệt, cậu ta sẽ không dùng loại màu sắc này, cả hoa văn trên chăn ga cũng vậy.

Không chỉ Thời Tẫn, đến Giang Tư Nguyệt nhìn chiếc giường đỏ rực cũng không nhịn được mà líu lưỡi!

Có lẽ đây chính là kiệt tác của nương cậu ta!

Mấy ngày nay, nương có làm thêm vài bộ chăn ga cho cậu ta, đều là màu xanh xanh đỏ đỏ, cậu ta không muốn dùng nhưng nương lại lén đổi của cậu ta.

Nương nói mày này là màu đỏ vui mừng, nói không chừng còn có thể mang đến cho cậu ta một mối nhân duyên tốt.

Đương nhiên cậu ta đã gắng sức từ chối nhưng nương luôn bắt lấy tất cả mọi cơ hội để đổi cho cậu ta.

Cậu ta nhéo mi tâm, một đại nam nhân dùng kiểu màu này, cũng không phải là người vừa thành thân, thật sự quá xấu hổ, quá mất mặt!

Cậu ta nhìn Thời Tẫn và định giải thích vài lời: “Chậc... Cái chăn ga này, nó...”

Nhưng không để cậu ta kịp nói xong, Thời Tẫn đã xua tay: “Huynh không cần nói với ta, ta biết hết rồi!” Vừa nói vừa lộ ra vẻ mặt khéo hiểu lòng người.

Giang Tư Nguyệt nghi ngờ nghiêng đầu: “Ngươi biết cái gì chứ?”

Thời Tẫn nghiêm túc nói: “Bộ chăn ga màu đỏ này! Chắc chắn là người trong lòng may cho huynh!”

Dứt lời, cậu ấy còn giơ tay vỗ bả vai của Giang Tư Nguyệt: “Ta biết hết, ta còn bắt gặp nữa mà.”

Giang Tư Nguyệt thấy cậu ấy nói như vậy với sự kiêu ngạo khó hiểu, khóe mắt cậu ta giật giật.

Nhưng lập tức nghĩ đến hành động ngốc nghếch ngày đó của cậu ấy bị mình nhìn thấy.

Nói tới đây, bỏ qua mọi chuyện khác, nghĩ tới chuyện ngày đó, Thời Tẫn dẫn Thẩm Lai đi tới ăn cơm ở trên tầng của tiệm hải sản, cậu ấy núp ở trên cửa sổ lén lút nhìn cậu ta và Giang Oản Oản, quả thực rất buồn cười.

Cậu ta nghĩ có lẽ Thời Tẫn thấy cậu ta vỗ bả vai của tỷ tỷ, nếu không thì sẽ không nói với vẻ mặt chắc chắn như vậy.

Cậu ta không vội giải thích mà chỉ bí ẩn nói: “Người trong lòng của ngươi cũng không tệ, còn... Rất hoạt bát, đáng yêu.”

Thời Tẫn mở to mắt nhìn, người trong lòng? Cậu ấy có người trong lòng ở đâu chứ?

Không đúng, lần trước, Giang Tư Nguyệt cũng nói cậu ấy có người trong lòng.

Nhưng mà... Đột nhiên nghĩ tới Thẩm Lai, cậu ấy mới bừng tỉnh nhận ra, vì vậy vội vàng nói: “Ta... Không có người trong lòng đâu, cô nương kia là biểu muội của ta, muội ấy mãi mới tới kinh đô một chuyến nên ta đi chơi với muội ấy thôi! Không phải... Không phải là loại quan hệ mà huynh nghĩ tới đâu!”

Giang Tư Nguyệt gật đầu, cậu ta cười nói: “Thì ra là ta đoán sai, dù sao với tuổi tác của Thời công tử cũng nên bắt đầu cân nhắc tới chuyện kết hôn rồi, đúng chứ?”

Thời Tẫn ngơ ngác nhìn cậu ta: “Ta... Ta không vội, ta muốn học thật giỏi trước đã.”

Sau đó cậu ấy không nhịn được mà nghĩ, mình nhỏ hơn cậu ta vài tuổi đã phải nghĩ tới chuyện kết hôn, vậy... Vậy Giang Tư Nguyệt thì sao? Cậu ta đã hơn hai mươi tuổi rồi, có phải cũng sắp kết hôn không?

Cậu ấy lại nghĩ, cũng đúng! Ngày đó, mình chỉ nhìn thoáng qua vị cô nương kia nhưng cũng nhận ra đó là một thiếu nữxinh đẹp, nụ cười của nàng rất xinh!

Người như thế, đến cậu ấy cũng cảm thấy rất xinh đẹp, huống chi là Giang Tư Nguyệt ở gần nàng như thế, có lẽ cậu ta đã bị nàng mê mệt đến mức không thể rời mắt.

Nghĩ đến chuyện này, tâm trạng của cậu ấy trở nên nặng nề đến khó hiểu, mà chắc chắn mấy người hâm mộ cũng không bằng lòng người họ thích là Giang Tư Nguyệt kết hôn, đến cậu ấy cũng như thế, vậy chẳng phải các cô nương thích Giang Tư Nguyệt cũng sẽ tức đến điên sao?

Giang Tư Nguyệt thấy cậu ấy ngẩn người, cậu ta không nhịn được mà đưa tay nhéo mặt cậu: “Nghĩ gì vậy? Tỉnh lại đi!”

Cảm nhận được làn da mềm mại và ấm áp ở dưới tay, Giang Tư Nguyệt mất tự nhiên vội vàng thả tay xuống, cậu ta không nhịn mà được khẽ vuốt ngón tay, sau đó bối rối đi đến trước tủ quần áo. Cậu ta vừa mở tủ quần áo vừa quay đầu nói: “Nếu ta đã kéo hỏng áo của ngươi, vậy ngươi chọn một cái mới đi!”

Khi thấy vẻ mặt kinh ngạc của Thời Tẫn, cậu ta quay đầu cười nói: “Yên tâm, ta chưa mặc… Hả!”

Nhìn tủ quần áo và chăn gối lộn xộn ở trong tủ, cậu ta lập tức hóa đá tại chỗ!

Sửng sốt mất một lúc, cậu ta mới nhận ra điều gì đó không đúng rồi vội vàng nhìn giường của mình.

Cậu ta còn đang cảm thấy thắc mắc vì sao nương lại đột nhiên thay chăn gối của mình mà chưa có sự đồng ý.

Bây giờ đã có lời giải thích rồi, chỉ có thằng oắt con Đô Đô mới tự dưng thay chăn ga mà không nói trước bất cứ lời nào. Hơn nữa lần trước khi nó tìm ga giường cũng chui vào trong tủ quần áo, kết hợp với hình ảnh tủ quần áo bừa bộn trước mặt, vì vậy không thể nghi ngờ được nữa, đây là do Đô Đô làm!

Sau khi thằng bé thể hiện kỹ năng dọn dẹp giường chiếu của mình cho cậu ta, ngày nào nó cũng nỗ lực dọn dẹp giường ngủ cho mọi người, ngay cả giường của Đoàn Đoàn cũng bị nó thay thành màu tím đậm, hoặc là màu hồng phấn.

Cũng bởi vì điều này mà Đoàn Đoàn đã từng phàn nàn rất nhiều lần.

Giang Tư Nguyệt nghĩ rằng không biết nên giải thích như thế nào đây? Chẳng lẽ lại lôi thằng oắt con kia tới cho Thời Tần hỏi chuyện?

Thời Tần nhìn tủ quần áo bừa bộn của Giang Tư Nguyệt, phản ứng đầu tiên của cậu ấy là kinh ngạc, sau đó lại cảm thấy Giang Tư Nguyệt rất đáng yêu.

Xem ra ngay cả thần tiên như Giang Tư Nguyệt cũng không thích dọn dẹp phòng như người bình thường!

Nghĩ tới chuyện này, cậu ấy vô thức cảm thấy vui vẻ, nếu như vậy thì khoảng cách giữa hai người họ cũng không xa lắm.

Cậu ấy mỉm cười đi tới trước mặt Giang Tư Nguyệt rồi nhìn cậu ta một cái, sau đó lại nhìn tủ quần áo của mình và nói: “Để ta dọn dẹp giúp huynh! Dù sao…” Vẻ mặt của cậu ấy khó nói thành lời: “Dù sao cũng cần phải giúp ta tìm một cái áo trong mới, có lẽ sẽ không dễ lắm đâu…”

Bây giờ, cậu ta thật sự muốn bắt thằng oắt con đáng ghét kia tới rồi đánh một trận thật đau vào m.ô.n.g nó!

Chỉ biết vứt mắt mũi của tiểu cữu cữu này đi thôi!

Giang Tư Nguyệt ngoài cười nhưng trong không cười giải thích: “Thật ra… Không biết ngươi có tin không, nhưng đây là do cháu ngoại trai của ta làm.”

Thời Tẫn nghiêm túc gật đầu nhìn cậu ta: “Ừm! Ta tin!”

Thấy dáng vẻ huynh nói gì ta cũng tin của cậu ấy, Giang Tư Nguyệt lập tức biết chắc chắn cậu ấy không tin!

Thôi quên đi, cứ để cậu ta thay oắt con Đô Đô gánh nỗi oan lần này đi! Dù sao cũng không phải là chưa từng có.

Lúc ở nhà, khi thằng bé làm vỡ bát gãy đũa gì đó, chỉ cần nó nhìn cậu ta với đôi mắt đáng thương, cuối cùng đều là cậu ta gánh nỗi oan đó, nên cậu ta đã quen rồi.

Giang Tư Nguyệt thở dài rồi cùng dọn dẹp với cậu ấy.

Chẳng mấy chốc, tủ quần áo đã trở lại trạng thái ban đầu, mỗi một bộ quần áo đều được gấp gọn gàng.

Khi Giang Tư Nguyệt định lấy một cái áo trong xuống đưa cho Thời Tẫn thì đã thấy Thời Tẫn nhanh tay tự lấy một cái xuống rồi nói: “Huynh… Huynh cứ đưa cái này cho ta coi như bồi thường đi.”

Nhìn vẻ mặt thành thật của cậu ấy, khóe miệng Giang Tư Nguyệt giật giật, cậu ta định nói đó là áo trong cũ, chỗ ống tay áo đã hơi sờn, định nói ngươi cứ lấy một cái mới đi nhưng không hiểu sao lại không thể mở miệng được.

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:05:04

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :