Chương 11: Tu Luyện (2)
Nghỉ ngơi trưa xong, chiều đến Triệu Vũ cùng Trương Nhi lại tiếp tục ra khu đất trống trải kia để nghe Triệu Sơn giảng dạy tu luyện, bây giờ hai người bọn hắn sẽ vừa tu luyện thể chất cùng luyện võ công, nếu thiên phú mạnh mẽ thì thực lực cả hai sẽ tiến bộ rất nhanh
Triệu Sơn nhìn một người là con trai của hắn, một người nữa là nữ đệ tử hắn, trong lòng có chút cảm khái, không nghĩ sẽ có một ngày hắn sẽ thu nhận đệ tử để dạy tu luyện.
Hắn một kẻ chạy trốn tới nơi này, chỉ có suy nghĩ ẩn nhẫn một đoạn thời gian yên bình, mà bây giờ lại là sư tôn của hai đứa trẻ con còn non nớt, nhưng Triệu Sơn hắn cũng có chút hào hứng, có chút hy vọng hai đứa trẻ trước mắt hắn đây sẽ trở thành cường giả trong cường giả, tự do giữa thiên địa này, đến lúc đó hắn cũng sẽ rất hãnh diện tự hào vì đã nuôi dạy được hai cái cường giả vang danh thiên địa như vậy.
“ Được rồi, bây giờ hai người các con hãy làm theo lời ta chỉ dạy, tiểu Vũ con bây giờ cũng gần thành thục cuốn công pháp Luyện Thể rồi, giờ cố gắng tu luyện thêm chút nữa, đến khi nào hoàn toàn làm chủ được nó, khi đó con sẽ có thể đột phá đến cảnh giới tiếp theo ”
“ Tiểu Nhi con hiện tại khởi đầu muộn hơn tiểu Vũ một đoạn, nên giờ muốn theo kịp tiểu Vũ thì con phải cố gắng thêm nhiều. Con xem cuốn trục này đi, đây là công pháp Luyện Thể, tu luyện thể chất dựa vào kiểm soát ổn định hô hấp lan đến từng mạch máu, gân cốt, các cơ thịt trên cơ thể, cảm nhận sự thay đổi của cơ thể rõ ràng nhất”
“ Buổi sáng sẽ tu luyện cơ thể gân cốt, buổi chiều thì học võ công. Bây giờ các con sẽ luyện võ công, đây là cuốn trục về cơ sở quyền pháp và thối pháp, cùng các kĩ năng sử dụng v·ũ k·hí, các con hãy nhìn, học và tu luyện theo”
“ Vâng, phụ thân”
“ Vâng, sư tôn”
Triệu Vũ cùng Trương Nhi đồng thời nhận cuốn trục, đồng thanh chắp tay đáp lại
Suốt thời gian buổi chiều ngày hôm ấy, cả Triệu Vũ cùng Trương Nhi đều chăm chú đọc hai cuốn trục công pháp kia, kết hợp tự thân thực hành, tất cả đều lấy mục tiêu là trở thành cường giả để mà nỗ lực tu luyện.
“ Nhi nhi, thôn làng muội có tên gọi là gì? Cha muội lại là trưởng thôn, bảo sao ta thấy ngôi nhà của muội có vẻ lớn và nổi bật, gây sự chú ý hơn những ngôi nhà khác nhiều” Triệu Vũ bất ngờ nhắc lại chuyện ngày hôm qua, có chút ý hỏi rõ ràng hơn, bản tính hắn rất hay tò mò mọi chuyện
Trương Nhi đang đứng tạo thế vung quyền, nghe được Triệu Vũ hỏi thì dừng lại, xoay người lại về phía Triệu Vũ, cười nói:
“ Thôn làng của muội tên là Vũ Đại nha. Cha muội là trưởng thôn, không nhớ rõ lắm nhưng mà ông ấy làm trưởng thôn cũng lâu lắm rồi, mọi người cũng không có ý kiến gì khi ông ấy đang tại vị, rất tôn trọng và lắng nghe lãnh đạo của cha. Muội chưa từng thấy bất kì sự tranh cãi bất đồng nào về chức vị trưởng thôn của cha cả”
" Ồ, Trương thúc là người rất được lòng người dân trong thôn nhỉ" Triệu Vũ hơi kinh ngạc ồ lên một tiếng
“ Nhưng mà Vũ ca ca, huynh trước khi lui tới đây thì đã ở đâu thế, nơi đó có vui không, tại sao lại phải tới nơi xa hẻo lánh này vậy” Trương Nhi vừa trả lời câu hỏi của Triệu Vũ xong, ngây thơ thêm chút sự tò mò hỏi
Triệu Vũ từ nãy giờ vẫn đang tu luyện quyền pháp vừa lắng nghe Trương Nhi trả lời, nhưng khi nghe đến câu hỏi kia thì hắn bỗng ho lên, hơi thở nhất thời không ổn định, thân thể hơi run lên, cười gượng gạo nhìn Trương Nhi
“ Vũ ca ca, huynh sao vậy?” Trương Nhi thấy phản ứng của Triệu Vũ cũng là có chút bất ngờ, ngây ngốc hỏi
“ Khụ khụ, không sao không sao” Triệu Vũ ho nhẹ một tiếng, tiếp lại nói
“ Cái này ta cũng không nhớ rõ là ở đâu, lúc đó ta còn rất nhỏ, chỉ nhớ mơ hồ nơi đó có mấy tòa cung điện to lớn, cảnh sắc nhìn như bồng lai tiên cảnh, thánh địa vậy. Còn lí do cha nương ta đến nơi này thì ta không biết, chỉ biết là trước khi tới nơi này thì nhà ta đã lui tới rất nhiều nơi khác rồi”
Triệu Vũ làm sao biết được mấy mảnh này, dù cho lúc mới xuyên tới đây thì có thừa hưởng lại kí ức của Triệu Vũ thật, nhưng không phải là toàn bộ, gần như chỉ nhận được những thông tin quan trọng cần thiết mà thôi, vậy nên hắn phải nghĩ chuyện nói dối với Trương Nhi một chút, cũng may nàng từ nhỏ đến giờ gần như đều ở trong thôn, chưa biết được nhiều chuyện lại rất dễ tin người, nên Triệu Vũ mới nói dối qua được nàng.
Nhưng mà Triệu Vũ không biết rằng những cái mà hắn tự biên ra cũng có phần đúng, Triệu Sơn mấy người từng ở một nơi xa hoa thánh địa, cũng đã lánh đi mấy cái vùng đất trước, hậu kì mới tới nơi này.
Bát quái một chút vui vẻ xong, cả hai người không lại trò chuyện, tập trung tinh thần chuyên tâm tu luyện tiếp
Cả hai người đều là lần đầu luyện võ nên còn có nhiều sai lầm cũng như không quá hiểu biết động tác tư thế, mà Triệu Sơn hắn lại có việc bận phải làm nên không thể chỉ dạy tận tường cho cả hai, để ngày khác mới được, thành ra cả Triệu Vũ cùng Trương Nhi đều là mù tu luyện
Cả hai đều luyện võ đến khi ánh dương rạng rỡ kia đã dần lui về phía sau ngọn núi đồ sộ hùng vĩ kia, để nhường chỗ cho cái kia nguyệt quang mờ ảo ngự đến
Khi mà hai vầng nhật nguyệt thay thế vị trí của nhau, mọi sinh vật sống trong Mộng giới cũng dần trở về nơi ở của mình, Triệu Vũ cùng Trương Nhi đã dừng luyện võ, cùng đi về nhà Triệu Vũ
“ Tiểu Vũ, Nhi nhi, hai con đã tu luyện xong rồi hả, nào tắm rửa đi rồi dùng bữa. Còn Nhi nhi, chút nữa sư tôn con sẽ đưa con trở về, còn nếu con muốn ở lại thì ta sẽ sắp xếp chỗ nghỉ cho con, haha” Vọng Nguyệt cười nói, vừa liếc mắt sang nhìn Triệu Vũ với nụ cười gian hoạt
Triệu Vũ nghe được câu sau của Vọng Nguyệt thì run nhẹ người, tiếp lại ngại ngùng quay mặt đi chỗ khác mà nói: “ Nương người nói như thế còn nhìn con là có ý gì thế”
Trương Nhi thì cũng có chút sắc đỏ trên khuôn mặt khả ái kia, đáp lại: “ Vâng sư nương, nhưng con muốn về nhà với cha nương, sợ hai người lo lắng, chờ đợi"
“ Haha vậy ăn xong ta sẽ đưa con về” Triệu Sơn mới bước vào cửa, nghe được chuyện thì cũng cười lớn
Tối ấy sau khi dùng bữa xong, Triệu Sơn đưa Trương Nhi trở về thôn Vũ Đại, lần này hắn không dừng lại trước thôn nữa mà bay trực tiếp vào trong làng, đến trước nhà Trương Đào mới hạ xuống
Hai người Trương Đào dường như nghe tiếng con g·ái g·ọi nên đi ra, thấy Triệu Sơn đang đứng đó nhẹ gật đầu cười với bọn hắn
Trương Đào nở nụ cười đi đến, vui vẻ nói: “ Triệu huynh đến rồi, tiểu Nhi ngày hôm nay có làm gì khiến Triệu huynh cảm thấy khó chịu thì mong huynh lượng thứ, nó bình thường tinh nghịch lắm”
“ Haha không sao không sao, tiểu Nhi rất ngoan, cũng rất có quyết tâm tu luyện, có thiên phú về luyện võ đấy”
“ Vậy thì tốt vậy thì tốt rồi, Triệu huynh vào nhà ta mời dùng trà chứ “ Trương Đào nghe Triệu Sơn nói về con gái mình như vậy thì rất hào hứng trong lòng
“ Thôi bây giờ cũng đã muộn rồi, khi khác ta lại ghé vào dùng trà nói chuyện với Trương huynh, ta đi về trước ngày mai ta lại đến đón tiểu Nhi” Triệu Sơn nói xong thì chắp tay một cái rồi biến mất tại chỗ
Cả nhà ba người Trương Đào thấy thế cũng không nói gì, nhìn nhau cười rồi quay người đi vào nhà
Triệu Sơn về tới nhà, nói chuyện với nhau một chút rồi đi nghỉ ngơi