Thông
tin truyện
[Dịch] mối tình đầu của thiên kim
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
[Dịch] mối tình đầu của thiên kim
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
Cô và Ngô Hiếu Thiên đã biết hơn mười năm, nhưng bọn họ cũng không xem nhau như là bạn bè. Không, phải nói là. . . . . . Ngô Hiếu Thiên căn bản không muốn làm bạn bè với cô. Đối với cái này, Lê Chương Vi vô cùng hiểu là mình tự làm tự chịu, nhưng mỗi lần phát hiện Ngô Hiếu Thiên vừa thấy cô liền bày ra vẻ mặt lạnh nhạt, khó tránh khỏi cảm thấy uất ức . Đến tột cùng là phải tới lúc nào, anh mới nguyện ý tha thứ cho một câu vô tâm của cô?
Năm đó cô chỉ là phụ họa bạn học mắng anh một câu: "Người anh thật sự rất bẩn" mà thôi, liền bị anh hận nhiều năm như vậy. Nhiều lần cô chờ cơ hội để cùng anh đơn độc chung đụng, cô vừa mở miệng nói xin lỗi, anh liền chạy lấy người, vào thời điểm bất đắc dĩ phải đối mặt, trên mặt cũng chỉ có một loại vẻ mặt lạnh nhạt tới vẻ mặt không tốt. Chính cô cũng cảm thấy rất kỳ quái, cô và anh rõ ràng là người của hai thế giới, nhưng cố tình cô lại bị phong cách lạnh nhạt của anh hấp dẫn, Ngô Hiếu Thiên càng không để ý tới cô, cô liền tìm cách tranh thủ sự chú ý của anh, cho nên, tất cả đều là cô tự chuốc lấy, không trách được người khác.
Đây không phải chính là tự làm tự chịu sao? Ngay từ đầu xem thường người ta, sau đó lại thích người ta. Ôi, đến tột cùng tới khi nào thì anh mới tha thứ cho cô chứ? Không sao, cô đã chuẩn bị tốt cho anh cảm nhận được cảm giác tràn ngập tình yêu thương ấm áp. Tảng băng nghìn năm thậm chí cũng sẽ vì ngày ngày ở dưới ánh mặt trời mà buộc cho tan chảy, cô chính là thấy bản thân nhiệt tình hơn lửa, áp bức hơn ánh mặt trời. Mặc kệ anh có đẩy cô bao nhiêu lần, cô đều rất kiên nhẫn. Một lần rồi một lần ôm anh, cho đến khi tim của anh vì cô mà tan chảy....
Xem thêm
Thu gọn
Cô và Ngô Hiếu Thiên đã biết hơn mười năm, nhưng bọn họ cũng không xem nhau như là bạn bè. Không, phải nói là. . . . . . Ngô Hiếu Thiên căn bản không muốn làm bạn bè với cô. Đối với cái này, Lê Chương Vi vô cùng hiểu là mình tự làm tự chịu, nhưng mỗi lần phát hiện Ngô Hiếu Thiên vừa thấy cô liền bày ra vẻ mặt lạnh nhạt, khó tránh khỏi cảm thấy uất ức . Đến tột cùng là phải tới lúc nào, anh mới nguyện ý tha thứ cho một câu vô tâm của cô?
Năm đó cô chỉ là phụ họa bạn học mắng anh một câu: "Người anh thật sự rất bẩn" mà thôi, liền bị anh hận nhiều năm như vậy. Nhiều lần cô chờ cơ hội để cùng anh đơn độc chung đụng, cô vừa mở miệng nói xin lỗi, anh liền chạy lấy người, vào thời điểm bất đắc dĩ phải đối mặt, trên mặt cũng chỉ có một loại vẻ mặt lạnh nhạt tới vẻ mặt không tốt. Chính cô cũng cảm thấy rất kỳ quái, cô và anh rõ ràng là người của hai thế giới, nhưng cố tình cô lại bị phong cách lạnh nhạt của anh hấp dẫn, Ngô Hiếu Thiên càng không để ý tới cô, cô liền tìm cách tranh thủ sự chú ý của anh, cho nên, tất cả đều là cô tự chuốc lấy, không trách được người khác.
Đây không phải chính là tự làm tự chịu sao? Ngay từ đầu xem thường người ta, sau đó lại thích người ta. Ôi, đến tột cùng tới khi nào thì anh mới tha thứ cho cô chứ? Không sao, cô đã chuẩn bị tốt cho anh cảm nhận được cảm giác tràn ngập tình yêu thương ấm áp. Tảng băng nghìn năm thậm chí cũng sẽ vì ngày ngày ở dưới ánh mặt trời mà buộc cho tan chảy, cô chính là thấy bản thân nhiệt tình hơn lửa, áp bức hơn ánh mặt trời. Mặc kệ anh có đẩy cô bao nhiêu lần, cô đều rất kiên nhẫn. Một lần rồi một lần ôm anh, cho đến khi tim của anh vì cô mà tan chảy....
Xem thêm
Thu gọn
Bình luận
Loading...
Thể loại truyện
- Bách Hợp
- Cạnh Kỹ
- Cổ Đại
- Cổ tích
- Convert
- Cung Đấu
- Dị Giới
- Dị Năng
- Đam Mỹ
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đồng Nhân
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hào Môn
- Hệ Thống
- Huyền Bí - Giả Tưởng
- Huyền Huyễn
- Huyền Nghi
- Huyền Sử
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Kỳ Ảo
- Kỳ huyễn
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Tâm Lý - Kỹ Năng
- Thám Hiểm
- Thần thoại
- Tiên Hiệp
- Tiểu Thuyết
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Tu Chân Văn Minh
- Văn học Việt
- Võng Du
- Xuyên Không