Gừng càng già càng cay. Phó Lăng Huyên lăn lộn trong giới này đã lâu, bản lĩnh che giấu hỉ nộ đã luyện đến thành thục rồi. Nhưng dù như vậy, nghe thấy điều kiện Liên phu nhân đưa ra, cô ta cũng không thể giấu nổi niềm vui cuối chân mày. Minh tinh giới giải trí thì tính là gì chứ? Dù có nhiều tài nguyên đến đâu, kiếm nhiều tiền thế nào, nói cho cùng cũng không phải chỉ là một người làm công sao. Nhưng nếu được gả vào nhà họ Liên thì hoàn toàn khác, trước đó cô ta đã hỏi thăm rồi, nhà họ Liên chỉ có mỗi một cậu con trai độc nhất, sau này nhất định sẽ giao công ty cho đứa con này thôi. Đến lúc đó, cô ta sẽ là nữ chủ nhân của nhà họ Liên, mẹ của người thừa kế sản nghiệp hàng chục tỷ của nhà họ Liên. Các ông lớn đều phải tôn xưng cô ta một tiếng bà Liên, càng đừng nói đến mấy minh tinh cạnh tranh với cô ta giờ, chỉ sợ còn chẳng nhìn được đến gót chân cô ta nữa.
Gần như ngay lập tức, Phó Lăng Huyên đã động tâm tư muốn hợp tác với Liên phu nhân. Tuy ngoài mặt vẫn ra vẻ thương lượng, nhưng thực tế từ nội tâm đến hành động của cô ta đã thể hiện rõ ràng cô ta đã bị Liên phu nhận thuyết phục hoàn toàn.
“Chuyện này tôi đã sắp xếp rồi, cô chỉ cần đến nơi đúng giờ, chuyện còn lại tôi sẽ xử lý.”
Phó Lăng Huyên cũng không ngốc, hỏi tiếp: “Liên phu nhân, lấy gì để tôi tin lời hứa hẹn của ngài là thật, lỡ như… chuyện thành rồi, ngài trở mặt không quen thì làm sao bây giờ?” Cô ta biết, xảy ra chuyện như vậy, bất luận đối với cô ta hay Liên Văn Bách đều hại danh. Tuy trước giờ cô ta cũng chẳng tốt lành gì trong các mối quan hệ nam nữ, nhưng fans của Liên Văn Bách quá nhiều, nhiều đến mức Phó Lăng Huyên sợ sau khi xong chuyện, cô ta sẽ bị đẩy hashtag #Phó Lăng Huyên cút khỏi giới giải trí# đến thiên trường địa cửu mất. Nếu Liên phu nhân không cho cô ta gì đó bảo đảm, cô ta sẽ không dễ dàng làm theo.
“Hai mươi triệu, thêm một bản hợp đồng nữ chính, giờ có thể cho cô.”
“Đạo diễn Tống Phương…” Phó Lăng Huyên nhìn cái tên trên hợp đồng, trừng lớn mắt. Tống Phương là đạo diễn nổi tiếng thế giới, liên hoan phim nào cũng nắm giải lớn, có ông ấy dẫn đường, hơn nữa còn là nữ chính thì sau này con đường chuyển sang điện ảnh của cô ta sẽ ngày càng thuận lợi.
Phó Lăng Huyên không thể không thừa nhận, đối với một người đang dần quá lứa như cô ra, hợp đồng này đáng để cô ta mạo hiểm, càng đừng nói tới nếu chuyện thành sẽ có thứ còn hấp dẫn hơn đợi cô ta… Gần như không chút nghĩ ngợi, Phó Lăng huyên ký tên mình lên hợp đồng, cô ta cũng hứa hẹn với Lăng phu nhân sẽ bắt đầu hành động vào kỳ quay hình sau.
Thời gian nhanh chóng trôi, như thường lệ, các huấn luyện viên đồng loạt vào đoàn, bắt đầu diễn tập quay hình cho tập năm. Thân là huấn luyện viên, Phó Lăng Huyên và Liên Văn Bách ở cùng một khách sạn, chỉ là phòng của bọn họ cách hơi xa nhau. Phó Lăng Huyên biết, phòng Liên Văn Bách ở cuối dãy hành lang cũng tầng với cô ta.
Liên Văn Bách là PD được tổ chương trình mời đến, phần quay hình không nhiều như các huấn luyện viên khác nên cậu ta cũng không cần phải thường xuyên lui tới studio. Theo nguồn tin đáng tin cậy, gần như mười giờ hằng ngày Liên Văn Bách sẽ về phòng nghỉ ngơi, mà vừa rồi, Phó Lăng Huyên cũng nhận được tin nhắn Wechat từ trợ lý: “Chị Huyên, Liên Văn Bách về phòng.”
Phó Lăng Huyên thấy vậy, bình tĩnh ra ngoài. Cô ta cần phải thay quần áo khác, vừa lúc tìm được cái cớ. Cuối cùng, cô ta khoác ngoài một chiếc áo khoác dài kín, dưới áo khoác là chiếc váy hai dây bằng tơ lụa màu đỏ rượu. Đỏ tương phản trắng khiến da thịt cô ta càng trắng hơn, sau gáy và cổ tay còn thoang thoảng mùi nước hoa đậm pheromone, càng khiến cô ta gợi cảm hơn.Phó Lăng Huyên nhìn mình trong gương tự tin, trên thế giới này không thể có người đàn ông nào kháng cự được sức hấp dẫn của cô ta, kể cả Liên Văn Bách cũng không ngoại lệ. Huống chi, dù Liên Văn Bách có ý chí kiên định thật thì cô ta cũng đã chuẩn bị trước rồi.
Đêm khuya tĩnh lặng, Phó Lăng Huyên mang theo một chai rượu vang đỏ đi về hướng phòng Liên Văn Bách.
Cốc cốc cốc. Cô ta gõ cửa ba tiếng, bên trong không một ai đáp lại. Phó Lăng Huyên nhíu mày, nhắn tin cho Liên phu nhân rằng có lẽ Liên Văn Bách ngủ rồi. Ai ngờ ngay cả điểm này Liên phu nhân cũng đã tính toán kỹ, hệ thống khóa cửa đã được phá giải, Phó Lăng Huyên chỉ cần đẩy nhẹ là có thể vào được. Phó Lăng Huyên đẩy thử, đúng là cửa đã được mở, nhưng lỡ như Liên Văn Bách không ngủ mà đang tắm hay làm gì khác thì cô ta đột nhiên xuất hiện sẽ rất xấu hổ. May mà tình huống này không xuất hiện, trên giường lớn, dưới lớp chăn rõ ràng có gì đó nhô lên.
Phó Lăng Huyên ôm tâm trạng thấp thỏm đến gần, chuẩn bị xốc chăn lên. Đột nhiên, trong chăn phát ra tiếng ngáy nho nhỏ đều đều, nghe kỹ lại hình như còn có tiếng… meo meo…