Thông tin truyện

[Dịch] mau xuyên nghịch tập: boss thần bí, đừng trêu chọc lung tung

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
mau xuyên nghịch tập: boss thần bí, đừng trêu chọc lung tung

[Dịch] mau xuyên nghịch tập: boss thần bí, đừng trêu chọc lung tung

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Bạn đang đọc truyện Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung của tác giả Vân Phi Mặc. Trong căn phòng nhỏ hôi thối tanh tưởi có một vật thể màu đen, nếu nhìn kỹ, đó là một người, một người bẩn thỉu. Khuôn mặt người nọ đầy vết dao chém, một vết còn kéo dài toàn bộ khuôn mặt, miệng vết thương bị nhiễm trùng, mưng mủ, dường như còn có thể nhìn thấy con sâu màu trắng đang bò trên những vết thương đã thối thịt. Bắc Vũ Đường há mồm, lại không thể phát ra tiếng, bởi vì lưỡi đã bị cắt, cơ thể cũng không thể nhúc nhích.

Xương cốt toàn thân như bị đập nát. Bắc Vũ Đường không thể quên nỗi đau thấu xương kia, đau khắc linh hồn! Chết! Không lúc nào nàng không muốn chết! Nhưng ông trời cố tình bắt nàng sống người không ra người quỷ không ra quỷ! Cửa gỗ đơn sơ mà nặng nề bị người đẩy ra, ánh sáng mãnh liệt từ bên ngoài chiếu vào. Bắc Vũ Đường híp mắt, nhìn bóng người bước chậm lại gần mình, hận ý ngập trời dần hiện lên. "Nơi này thật thối!" Thanh âm nũng nịu đến từ nữ tử thanh tú, dáng người nhỏ xinh. Ả ta che mũi miệng lại, vẻ mặt ghét bỏ nhìn vật thể trong phòng.

"Tiểu thư, đây là nơi kẻ đê tiện kia ở, tất nhiên sẽ thối." Nam nhân nhỏ gầy lên tiếng, vẻ mặt lấy lòng. "Nàng là tỷ tỷ tốt của ta." Cố Phiên Nhiên ghét bỏ nhìn liếc qua Bắc Vũ Đường. "Tự nhiên là vậy." Nam nhân nhỏ gầy vừa nói vừa đá vào thân hình đã mềm như không xương của nàng. Bắc Vũ Đường đã sớm không còn biết đau, tùy ý nam tử giẫm đạp cơ thể nàng. Dù nàng muốn phản kháng, cũng vô lực. Nếu bạn yêu thích thể loại truyện này. Đừng bỏ lỡ những truyện như Hoa Hồng Của Lương Hiện hay Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời. 
Xem thêm
Thu gọn
Bạn đang đọc truyện Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung của tác giả Vân Phi Mặc. Trong căn phòng nhỏ hôi thối tanh tưởi có một vật thể màu đen, nếu nhìn kỹ, đó là một người, một người bẩn thỉu. Khuôn mặt người nọ đầy vết dao chém, một vết còn kéo dài toàn bộ khuôn mặt, miệng vết thương bị nhiễm trùng, mưng mủ, dường như còn có thể nhìn thấy con sâu màu trắng đang bò trên những vết thương đã thối thịt. Bắc Vũ Đường há mồm, lại không thể phát ra tiếng, bởi vì lưỡi đã bị cắt, cơ thể cũng không thể nhúc nhích.

Xương cốt toàn thân như bị đập nát. Bắc Vũ Đường không thể quên nỗi đau thấu xương kia, đau khắc linh hồn! Chết! Không lúc nào nàng không muốn chết! Nhưng ông trời cố tình bắt nàng sống người không ra người quỷ không ra quỷ! Cửa gỗ đơn sơ mà nặng nề bị người đẩy ra, ánh sáng mãnh liệt từ bên ngoài chiếu vào. Bắc Vũ Đường híp mắt, nhìn bóng người bước chậm lại gần mình, hận ý ngập trời dần hiện lên. "Nơi này thật thối!" Thanh âm nũng nịu đến từ nữ tử thanh tú, dáng người nhỏ xinh. Ả ta che mũi miệng lại, vẻ mặt ghét bỏ nhìn vật thể trong phòng.

"Tiểu thư, đây là nơi kẻ đê tiện kia ở, tất nhiên sẽ thối." Nam nhân nhỏ gầy lên tiếng, vẻ mặt lấy lòng. "Nàng là tỷ tỷ tốt của ta." Cố Phiên Nhiên ghét bỏ nhìn liếc qua Bắc Vũ Đường. "Tự nhiên là vậy." Nam nhân nhỏ gầy vừa nói vừa đá vào thân hình đã mềm như không xương của nàng. Bắc Vũ Đường đã sớm không còn biết đau, tùy ý nam tử giẫm đạp cơ thể nàng. Dù nàng muốn phản kháng, cũng vô lực. Nếu bạn yêu thích thể loại truyện này. Đừng bỏ lỡ những truyện như Hoa Hồng Của Lương Hiện hay Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời. 
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...