Nhưng mà Tần Dược đích thực có biện pháp! Đó chính là An Thần Hoa.
An Thần Hoa có thể luyện chế thành hương, sau khi đốt có thể xua đuổi lệ quỷ.
Quỷ bám thân cũng có thể.
Thậm chí đốt An Thần Hoa, cũng có thể làm linh hồn của mình bền bỉ hơn.
Linh hồn ảnh hưởng tinh thần, tâm tình. vân vân.
Một linh hồn cường đại có thể ngăn cản bất cứ cái gì ngăn trở.
Chỉ là có chút dùng không đúng chỗ.
Tần Dược đương nhiên sẽ không làm ăn mua bán lỗ vốn. “Muốn trị liệu, chỉ sợ cần một số thủ đoạn đặc biệt, 10 vạn, các ông có đồng ý không?”
Cha mẹ của Hạ Thiên cũng không thiếu tiền.
Nếu như là đại sư khác, bọn họ nhất định đã cho rằng là tên lừa đảo.
Nhưng mà Tần Dược, là người duy nhất khiến cho con trai của mình nói nhiều lời như vậy trong hai năm qua.
10 vạn này, đối với gia đình bọn họ mà nói, cũng không tính là gì.
“Đại sư cứ việc trị liệu là được!” Cha của Hạ Thiên đáp ứng. “Tiểu Tử, đem lư hương lấy ra.”
Tiểu Tử đem một cái lư hương cầm tới. Tần Dược lấy ra một cây hương.
Cây hương là màu trắng, hương vừa lấy ra, liền có một loại mùi thơm ngát lan truyền ra, khiến cho người ta vui vẻ.
Tần Dược cũng không hề dùng bật lửa, mà chính là dùng linh khí đốt hương lên.
Sau đó, hương này cư nhiên bắt đầu cháy rừng rực. Người phụ nữ trung niên cũng vô cùng khiếp sợ.
Đương nhiên, sau khi tiến vào cửa hàng, chuyện bọn họ khiếp sợ vẫn luôn không ít.
Đầu tiên cũng là khuôn mặt của Tần Dược, còn có vừa rồi chuyện Tần Dược gọi tên con của bọn họ.
Hai người cũng chưa có nói qua tên của con họ. Mà bây giờ, theo cái hương thiêu đốt này.
Rung động trong lòng bọn họ càng ngày càng đậm.
Mùi thơm này, tuyệt đối không giống như là nhang đèn bình thường.
Càng giống như là mùi nước hoa. Mùi vị kia.
Khiến mọi người đều an tĩnh lại.
Trong cửa hàng, ngay cả Phương Minh Húc thanh âm đánh máy cũng ngừng lại, hấp thu mùi hương này.
Cảm giác linh hồn của mình đều thăng hoa. Đầu càng ngày càng thoải mái.
Thậm chí nhắm mắt lại, cũng có thể nhìn thấy đồ vật xung quanh mình một mét.
Đây là một loại linh hồn xúc giác lan tràn. Sắc mặt của Hạ Thiên.
Cũng theo mùi thơm nồng đậm này, dần dần trở nên bình thản, mà không phải c.h.ế.t lặng nữa.
Sau khi ôn hòa, lại là bi thương.
Hắn cảm thấy thế giới, vốn dĩ không nghe được thanh âm, dần dần có thể nghe được.
Hắn hiểu được, chính mình sống lại rồi. Chạy ra.
Hắn nhìn về phía cha mẹ của mình. “Cha, mẹ!”
Hắn mở miệng. Kêu một tiếng. “Thật xin lỗi.”
Người phụ nữ trung niên nghe nói như thế, ngược lại là khóc.
“Tiểu Thiên, là mẹ có lỗi với con!” “Mẹ không biết con ngã bệnh!” “Mẹ còn trách con, đều là mẹ sai.” Cha của Hạ Thiên muốn nói lại thôi.
Kỳ thật chuyện này, hắn cũng có sai.
“Con về sau, muốn làm cái gì cũng được, con cũng đã trưởng thành rồi, mẹ sẽ không can thiệp vào chuyện của con nữa!”
Con trai lãng phí thời gian quý giá hai năm, đây chính là trừng phạt đối với bọn họ.
Để họ tự kiểm điểm, về sau cũng không tiếp tục yêu cầu quá nhiều.
“Con thích cô gái kia, thì đi theo đuổi đi.”
“Con có thể thi cùng trường đại học với cô bé đó.”
“Không, con muốn thi, thì thi, không muốn thi, thì không thi, mẹ sẽ không bắt ép con!”
Một nhà ba người, ôm thành một đoàn, khóc ròng ròng. Tần Dược tắt An Thần Hương.
Hương này vẫn là rất quý giá.
Đốt lên như này thật sự là có chút lãng phí.
Nhưng mà hương này cũng là hắn tự tay chế tác, cái này cũng là lần đầu tiên sử dụng, khiến hắn có một ý khác.
Sau đó, có một người mua phù tiến vào cửa hàng, nhìn thấy ba người đều đang khóc, cũng giật nảy mình.
“Cái kia, hình như tôi tới không được đúng lúc?” Tần Dược cười một tiếng.
“Người tới là khách, ông chủ muốn mua gì?”
“Bạn gái của tôi muốn phù dưỡng nhan, kêu tôi tới mua, còn nói tôi là phải thật tâm muốn mua mới có thể đi vào được.”
Tần Dược nhìn hắn một cái, nói: “Chắc chắn là bạn gái của anh sao?”
Nam sinh này nhất thời quẫn bách. “Là, là cô gái tôi muốn theo đuổi.”
Tần Dược lắc đầu, im lặng nói: “Anh thành tâm muốn mua mới có thể đi vào được, cô ấy chẳng lẽ không thật sự muốn mua sao? Cho nên vào không được sao? Vị khách hàng này, tôi nhắc nhở anh, anh cùng với cô gái này vô duyên.”
Lần này, nam sinh này như bị sét đánh.
Hắn cũng là người của thành phố Hàng, biết Tần Dược là thầy bói coi rất chính xác, người đáng tin trên mạng.
Nếu không phải trước cửa có trận pháp, nơi này sớm đã bị đạp bằng.
Không nghĩ tới, sau khi mình tới đây lại tiếp nhận được tin tức như vậy.
“Tần đại sư, ý của anh là, tôi không có hy vọng? Cô gái này kỳ thật cùng với tôi trò chuyện rất tốt mà.”
Tần Dược nói: “Tôi chỉ là có ý tốt nhắc nhở, anh nếu là thật sự muốn đoán mệnh, phải giao tiền quẻ!”
Nam sinh này khẽ cắn môi, nói: “Tần đại sư, tôi muốn tính một chút.”
Hắn nói như vậy, một nhà của Hạ Thiên cũng thu liễm lại tâm trạng, ngừng khóc.
Bọn họ cũng biết, Tần Dược là một đại sư nổi tiếng, nên rất bận.
Cũng không muốn chậm trễ thời gian của Tần Dược.