Mắt Đêm Tối này, chỉ sợ là người duy nhất đến cọ nhiệt của Tần Dược.
Trước đó là Tần Dược cọ nhiệt độ của Noãn Noãn.
Mà bởi vì chuyện của Mắt Đêm Tối này, khiến người ta rất có thiện cảm.
Đám dân mạng cũng rất hòa thuận. “Đáng giận, bị streamer này cọ nhiệt độ!”
“Khoan hãy nói, hắn thật sự đúng là hiếu thuận, đối với chị cũng tốt, đúng là em trai tốt!”
“Thì ra đột nhiên phất nhanh, còn sẽ ảnh hưởng đến người nhà sao?”
“Tôi đã hiểu, vậy thì đi quyên tiền!”
Tần Dược nhìn thấy những dòng comment này, mặc dù làm việc tốt cũng có thể tính gộp lại phúc khí cho mình, nhưng mà Tần Dược cũng không muốn để cho bọn họ cảm thấy, mình ở đây lừa bọn họ.
Sau đó nói: “Phất nhanh không nhất định sẽ ảnh hưởng đến mệnh cách của người thân, nói thí dụ như, cha mẹ bạn vốn là rất có tiền, bạn phất nhanh, đối với bọn họ cũng sẽ không ảnh hưởng đến giai cấp phía trên, cuộc sống.”
“Có người, không phải ảnh hưởng cha mẹ, cũng sẽ ảnh hưởng tới bản thân!”
“Mệnh cách của mình không chịu nổi nhiều tài phú như vậy.”
“Cũng sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn như sinh bệnh. vân vân.”
“Ngăn cản bạn tiếp tục thu hoạch được tài phú.”
“Loại này cũng có thể tiến hành quyên tiền một ít, làm việc thiện.”
“Không qua 1000 vạn đừng làm cái gì mua cá chạch, loại chuyện như phóng sinh, bạn cảm thấy là làm việc tốt, kỳ thật là phá hư sinh thái, ngược lại đối với mình không tốt.”
“Còn có, nếu như không có biến cố gì, kỳ thật cũng có thể không quyên tiền, đây cũng có nghĩa là mạng bạn có thể chịu nổi!”
Nhưng mà Tần Dược nói là nói như vậy.
Nhưng mà ai không hiểu ý trong lòng phạm vào kỵ húy? Lỡ bây giờ không có việc gì.
Nhưng qua mấy ngày sau có việc thì sao đây?
“Tôi đi, Tần đại sư nói, thật đúng nha! Trong nhà của tôi vẫn luôn khó khăn, nửa năm trước đổi việc, tài phú tăng lớn, một tháng bảy tám vạn, sau đó tôi kiếm được 20 vạn, trực tiếp ngã bệnh!”
“Cho tôi hỏi, công việc gì có thể phất nhanh được? Mang em trai theo với!”
“Tôi kiếm được 3000, nghĩ đến chuyện kiếm được 10 vạn, tôi liền quyên 30 đồng cho học sinh nghèo khó.”
“Thế nhưng mà, những quỹ ngân sách kia bên trong cũng có tham ô, thì thật mặc kệ sao?”
“Nghe nói quỹ ngân sách này, quyên tiền cho tiểu học, một cái bàn để máy vi tính, 5 triệu, cuối cùng tra xét ra cái bàn 500 đồng thôi cũng không đến, đây chính là quỹ từ thiện sao?”
“Nhưng chuyện đã giúp đỡ cũng đừng có hỏi đến kết quả, bạn không quyên, cũng sẽ không có cái phiền não này!”
“Ô ô ô, bản thân tôi còn chưa tốt, nên không góp!” Tần Dược nhìn thấy những comment này.
Nhàn nhạt mở miệng: “Nghèo thì chỉ lo thân mình, người thành đạt kiêm tể thiên hạ.”
“Đều không có sai!” “Không cần quá xoắn xuýt.”
Ngay cả những quỹ ngân sách đó, trước kia Tần Dược cũng chính là tính toán, có tham ô cài gì thì cũng tránh đi.
Nhưng mà từ khi hắn thuận theo thiên ý, trở thành ti quá chi thần, nắm giữ năng lực đoạt tính toán về sau.
Tất cả mọi chuyện đều khác đi. Hắn có thể trừng trị kẻ ác.
Lại phát hiện một thế lực ác khác!
Chỉ là thứ này, không cần thiết phải nói với mọi người trong phòng livestream.
“Được rồi, nội dung livestream hôm nay tới đây thôi.” “Hẹn gặp lại mọi người vào thứ hai.”
Tần Dược cùng với dân mạng trong phòng livestrean chào hỏi một tiếng.
“Tần đại sư hẹn gặp lại!” “Lại phải đợi đến thứ hai!”
“Hôm nay người bị hại, trình độ bị hại cũng tương đối nhỏ.”
“Đều có cơ hội mua phù, không biết khi nào tôi mới có thể mua được nha!”
“Nhịn không được, qua mấy ngày, nhất định đi tìm Tần đại sư coi bói cho tôi.”
“Mệnh càng tính toán càng mỏng, chỉ cần mình nỗ lực thay đổi cuộc sống, tích cực hướng lên là có thể, làm gì mà phải muốn coi bói, cải mệnh.”
“Không nỗ lực, chỉ có một loại mệnh, mệnh nghèo.” Những dân mạng này ào ào thảo luận.
…
Bên trong cửa hàng Thần toán.
Phương Minh Húc ngồi ở trước máy tính trước, bắt đầu thống kê tên người rút thưởng lần này.
Tần Dược thì đem phù lục ba thủy hữu này cần chuẩn bị tốt.
Bận bịu cả một buổi chiều.
Chỉ là nửa đường cũng có người đến mua phù. Đều là do Tần Dược đón tiếp.
Đến buổi trưa, có ba người vào cửa hàng, hai nam một nữ. Một nhà ba người.
Ánh mắt của ba người đánh giá cửa hàng này, hiển nhiên là lần đầu tiên tới.
Ánh mắt đặt ở trên người Phương Minh Húc cùng với Tần Dược, sau đó giật mình.
Phương Minh Húc nhìn rất tầm thường.
Nhưng mà Tần Dược, thật sự có phong thái Trích Tiên. Người trung niên mặt vuông đối với Tần Dược ôm quyền. “Vị này chính là Tần đại sư đúng không!”
“Xin chào, duyên chủ, mời ngồi!”
Tần Dược để ba người ngồi xuống, Tiểu Tử pha trà, rót trà cho mọi người.
“Tần đại sư, chúng tôi cũng là nghe danh mà đến, muốn xem cho con, phải chăng nhiễm phải mấy thứ bẩn thỉu gì hay không.”
Ánh mắt Tần Dược nhìn về phía người trẻ tuổi duy nhất. Cậu ta nhìn rất gầy gò.
Tóc đen nhánh, đồng tử cũng rất đen, sắc mặt không được sinh động, nhìn về một phương hướng bất động, dường như đang suy nghĩ lan man.
Trên người mang theo bệnh khí.
“Không có mấy thứ bẩn thỉu gì đâu, là bị bệnh trầm cảm.” Nghe nói như thế.
Người đàn ông trung niên mặt vuông, còn có người phụ nữ trung niên kia, cũng bắt đầu nhíu mày.