Chẳng qua Tần Dược mới liếc nhìn người nhà này từ phía xa, gương mặt đã trở nên lạnh lùng, không để ý tới.
Hắn nhìn thấy lòng tham từ đám người nhà này.
Cũng đúng thôi, bọn họ ở trong khu chung cư cũ, vốn là gia đình chẳng giàu có gì, bằng không đã sớm chuyển đi.
Bọn họ thấy Tần Dược lái chiếc Rolls Royce, còn là đại sư nổi tiếng khắp nơi, bọn họ tất nhiên có ý tưởng khác.
Nếu bây giờ hắn nhận làm ba nuôi còn không tặng chút quà cho con nuôi sao?
Có người nói các loại phù lục gì đó hắn bán rất đắt, dù thế nào cũng phải tặng một ít chứ?
Mình là ba mẹ ruột của đứa trẻ, cũng sẽ phải tặng ít quà cho nhau chứ?
Nói chung.
Sau khi Tần Dược thấy vậy, tự nhiên chán ghét.
Cho nên hắn không ra ngoài.
Đương nhiên, những người này ở bên ngoài không chịu đi, Tần Dược còn có cách khác.
“Tiểu Tử, em ra ngoài nói cho bọn họ biết, không cần nhận người thân, nếu thật sự cảm kích thì quyên góp mười nghìn cho cô nhi viện của thành phố Hàng.”
“Được, ông chủ!”
Tiểu Tử nhanh chóng đi ra khỏi cửa hàng.
Người quen lập tức nhận ra thân phận của Tiểu Tử. “Đây là tiểu đồng của Tần đại sư.”
“Tiểu đồng này rất ngoan, mỗi ngày đều tới đưa cơm cho Tần đại sư, còn lái chiếc BMW nhỏ đấy.”
“Ha ha ha, là chiếc BMWs kia sao? Xe trẻ con à?”
Tiểu Tử đi ra, đầu tiên là ôm quyền hành lễ, có vẻ rất quy củ.
Người khác âm thầm cảm thấy kỳ lạ.
Dù sao, nhìn bề ngoài Tiểu Tử chỉ khoảng năm, sáu tuổi, có lẽ đang học tiểu học thôi!
Cô bé dùng lễ tiết như vậy, khiến mọi người xung quanh đều kinh ngạc kêu lên đáng yêu.
Thậm chí có người lấy điện thoại di động ra quay, chụp.
“Bạn nhỏ, em là tiểu đồng của Tần đại sư sao? Em có thể dẫn bọn chị đi gặp Tần đại sư không? Bọn chị muốn phỏng vấn ngài ấy.”
Phóng viên ngồi xổm xuống, dò hỏi.
Tiểu Tử lắc đầu: “Sư phụ tôi không thích ầm ĩ, cũng không cần phỏng vấn.”
“Sư phụ không cần danh tiếng, cứu người chỉ là chuyện nhỏ.”
“Hơn nữa các người không vào được, chứng tỏ đã vô duyên với sư phụ.”
Phóng viên tất nhiên không muốn bỏ qua cơ hội này, vội nói: “Nhưng người nhà của đứa trẻ muốn đích thân cảm ơn.”
“Đúng vậy, chúng tôi muốn tự mình cảm ơn Tần đại sư.” “Không sai, đây chính là ơn cứu mạng đấy!”
“Chúng tôi cũng muốn để đứa trẻ nhận Tần đại sư làm ba nuôi, sau này hắn chính là ba mẹ tái sinh của con chúng tôi!”
Tiểu Tử mỉm cười.
“Chuyện nhận ba nuôi thì thôi. Sư phụ tôi là người tu hành, không dính vào chuyện phàm tục.”
“Sư phụ tôi nói, nếu các người cứ muốn cảm ơn thì quyên tặng mười nghìn cho cô nhi viện thành phố Hàng đi!”
“Chị phóng viên sẽ giám sát, sau đó đăng tin, chúng tôi sẽ nhìn thấy!”
Cô bé còn cố ý nhìn phóng viên, đặc biệt nghiêm túc. Phóng viên nghe vậy, nhìn về phía người nhà của đứa trẻ. “Người nhà của đứa trẻ có đồng ý không?”
Lần này, ba phụ huynh đã không cười nổi nữa.
Cho dù bọn họ chuẩn bị một số tiền, muốn tới cảm ơn Tần Dược, nhưng nghĩ Tần Dược rất giàu, chắc hẳn sẽ không coi trọng số tiền của bọn họ.
Không ngờ, Tần Dược lại muốn bọn họ quyên tặng tiền. Lần này, bọn họ đ.â.m lao phải theo lao.
Quan trọng nhất là bọn họ còn muốn giữ thể diện.
Người chồng nghiến răng gật đầu. “Được!”
“Tần đại sư nói rất đúng!”
“Đó cũng là làm việc thiện tích đức!”
Chẳng qua vẻ mặt bà vợ rất khó coi. Còn người phụ nữ lớn tuổi mím môi, nhìn kỹ lại tướng mạo bà ra rất dữ tợn, thường tính toán chi li, thích chiếm lợi, không dễ ở chung.
Tiểu Tử bước tới, cầm tay phóng viên.
“Chị, chị nhất định phải quay lại đấy. Hôm nay đi làm luôn đi!”
Người phóng viên thoáng ngây người, nhìn vào ánh mắt Tiểu Tử và lập tức gật đầu.
“Được, tôi đi ngay đây.”
Sau đó, phóng viên dẫn đường, những người này đi thẳng đến cô nhi viện của thành phố Hàng.
Chẳng qua sau khi đến, gia đình nhà này chỉ quyên tặng một nghìn. Cuối cùng vẫn là phóng viên lái xe chở bọn họ từ cô nhi viện về khu chung cư nơi bọn họ ở.
Dù sao bắt xe về nhà rất đắt, ngồi xe buýt lại quá lâu. Đồng thời cả quá trình, bọn họ đều xị mặt ra.
Lần này, phóng viên cũng cảm giác được vấn đề trong đó. “Đúng là một đám sói mắt trắng.”
Buổi tối hôm đó, đài truyền hình cũng thực hiện phóng sự tiếp theo.
Bọn họ phát video những lời Tiểu Tử nói, sau đó là đưa tin báo cáo về tình hình tiếp theo.
“Được phóng viên dẫn đường, gia đình đứa trẻ được cứu đã hoàn thành quyên tặng tiền cho cô nhi viện ở thành phố Hàng!”
Máy quay nhất thời chuyển động, ghi lại số tiền quyên tặng trong máy tính của cô nhi viện.
Một nghìn.
Hình ảnh này chợt lóe lên.
Chẳng qua vẫn bị cư dân mạng tinh mắt phát hiện. Đám dân mạng lập tức dùng ngòi bút làm vũ khí.
“Tôi ngất, người nhà này cũng tuyệt thật đấy. Con các người được cứu, còn không đáng mười nghìn à?”
“Ha ha, trận pháp bên ngoài cửa hàng của đại sư Tần, đều hiểu, không có duyên!”
“Lúc trước tôi nhìn người nhà này đã thấy khó chịu. Tần đại sư cứu đứa trẻ, lúc đó, bà nội nó còn chẳng nói được một tiếng cảm ơn.”
“Đúng là làm trái tim người tốt bụng cũng phải lạnh giá. Các người quyên tặng năm nghìn cũng được, có thể nói trong nhà khó khăn không có tiền gửi tiết kiệm.”
“Ha ha, người ta quyên tặng một nghìn, còn lộ vẻ mất hứng đấy!”
“Đúng là sói mắt trắng!”