{{ msgSearch }}

Chương 252

Livestream đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên

Đang Cập Nhật 990 Chữ 20/01/2025 19:19:40

Bác sĩ xem xong kết quả, nói: “Tạm thời không kiểm tra ra bệnh gì. Nhưng tôi vừa nhìn cậu đã biết cậu không mấy vận động. Cậu thanh niên, cậu mới bao nhiêu tuổi chứ? Chắc mười tám tuổi nhỉ? Cậu giấu ba mẹ tới đây khám à? Sau này, cậu đừng thức đêm, nhất là đừng thức suốt đêm, biết không?”

“Vâng, bác sĩ, cám ơn anh!”

“Không có gì. Để tôi kê cho cậu ít thuốc, cậu mang về uống đi!”

Bác sĩ nhấc tay kê đơn thuốc tám trăm.

Thời Gian Không Nhiều và em trai cậu ta đi ra. Thời Gian Không Nhiều xé luôn đơn thuốc vừa kê. “Đi thôi! Về nhà!”

“Anh, hay là chúng ta vẫn quay lại bệnh viện trước kia để kiểm tra đi. Nhỡ đâu bệnh viện này khám không chính xác thì sao?”

“Không cần, cơ thể của anh, anh biết!”

Cậu ta cảm giác thật sự thoải mái hơn rất nhiều. Trước đây, bởi vì đau tim dẫn tới n.g.ự.c co, lưng còng, bây giờ cũng thả lỏng hơn rất nhiều.

Cậu ta cảm giác được, trong mấy giờ vừa rồi trái tim của mình đã thật sự khỏe lên.

Quá thần kỳ.

Nếu không phải trong tờ hướng dẫn viết phải cách bảy ngày mới có thể uống tiếp.

Cậu ta cũng nóng lòng muốn uống ống thứ hai ngay lập tức.

Bây giờ, cậu ta chỉ có thể nhịn xuống. Chẳng qua, cuộc sống của cậu ta đã thay đổi.

Cũng không phải là Thời Gian Không Nhiều.

Mà là thời gian nhiều hơn!

Buổi chiều, Tần Dược cảm nhận được một thiên cơ hạ xuống.

Chẳng qua vừa cảm ứng.

Tần Dược đã biết là do ai mang đến.

“Đợi đến khi thuốc đưa lên kệ, mở cửa hàng toàn diện, chỉ sợ cũng đến lúc mình đánh vào Trúc Cơ đỉnh phong.”

Tần Dược nghĩ.

Càng tu luyện về sau lại càng gian nan.

Có khi tu luyện hết trăm năm cũng không thể thăng cấp. Cho nên thời gian có vẻ rất dài.

Chẳng qua Tần Dược không vội, thứ hắn có chính là thời gian.

Buổi tối.

Phương Minh Húc đón Tiểu Yến về, Tần Dược cũng đóng cửa hàng.

Cho dù Tần Dược nổi tiếng nhưng khu phố đồ cổ này vẫn là một khu vực hẻo lánh, còn chưa phát triển đến mức mở chợ đêm. Tần Dược tất nhiên đóng cửa hàng sớm.

Còn là dạng ba năm không khai trương, vừa khai trương lại ăn đủ ba năm.

Tần Dược lái xe, chở Tiểu Yến và Tiểu Tử về nhà.

“Sau khi trở về thì may bộ quần áo mới cho Tiểu Ny. Tiểu Yến, em phụ đạo Tiểu Ny học bài.”

“Được, ông chủ!”

“Vâng, con biết rồi, sư phụ.” Hai người đều gật đầu.

Tình trạng của Tiểu Ny bây giờ không ổn định, còn khó khống chế hơn cả Tiểu Yến.

Lý trí vừa hồi phục, tất cả trí tuệ đều dồn cả vào phương diện chiến đấu.

Lúc cô bé còn sống cũng chưa từng học chữ, càng đừng nói tới bây giờ.

Chẳng qua, nếu Tần Dược nói cô bé là đồ đệ, tất nhiên sẽ không mặc kệ không quản.

Cho nên hắn đã bố trí chuyện học chữ.

Không thể để cô bé suốt ngày ngồi xổm trong ruộng đất, ăn như điên giống như đứa trẻ nghịch bùn được.

Đúng lúc đó.

Tần Dược nhìn thấy một đám người tụ tập trên con đường phía trước.

Tất cả đều đang ngửa cổ, chỉ trỏ bàn tán.

Thậm chí có người còn cầm điện thoại quay lại. Hắn hạ cửa kính xe xuống, liếc nhìn qua.

Lập tức phát hiện ra vấn đề.

Khu chung cư trên đoạn đường này là khu chung cữ cũ, sát bên đường là một tòa nhà bảy tầng.

Bây giờ, một đứa trẻ bị kẹt trên hàng rào ở vị trí tầng sáu. Nó đang khóc to.

Chẳng qua nửa người nó đã sắp rơi xuống. Trông nó cũng chỉ khoảng ba, bốn tuổi.

Tần Dược vội vàng đỗ xe và bước nhanh tới. “Nhanh gọi 120 đi!”

“Ai quen thuộc với tòa nhà này, có thể đi tới gõ cửa.” “Có hàng xóm sao? Có hàng xóm nào không?” Người phía dưới hô to.

Chẳng qua cậu bé rõ ràng sắp không kiên trì nổi.

Tần Dược thấy vậy thì không do dự, chạy tới phía dưới tòa nhà.

Hắn đạp chân một cái, giẫm lên chỗ ban công nhô ra, mượn lực xung quanh.

Trên thực tế, cho dù là lên thẳng xuống thẳng, hắn vẫn có thể xử lý dễ dàng.

Chẳng qua lần trước Cục Đặc Dị tìm hắn, bảo hắn đừng thể hiện thần thông trước mặt người khác.

Vậy khiêm tốn một chút thôi!

Nếu không, hắn lấy đà nhảy lên đến tầng sáu đón đứa trẻ cũng không quá khó.

Nhưng hắn dùng tay không leo lên tầng, đồng thời sử dụng phương pháp Parkour, lập tức khiến cho người phía dưới kinh ngạc kêu lên.

“Tôi ngất, tôi ngất, tôi ngất!” “A, có người lên rồi!”

“Cố gắng lên!” “Nhanh thật!”

Chẳng qua chỉ có tám, chín giây ngắn ngủi, Tần Dược đã leo lên tới tầng sáu.

Chỉ có điều chuyện nguy hiểm hơn đã xảy ra. Vào lúc này, đứa bé kia bất ngờ rơi xuống. “A…!”

Người phía dưới kinh hoàng, gào thét. Mà đúng vào lúc này.

Tần Dược lại nhảy ra ngoài không trung. Đón lấy đứa trẻ.

Thậm chí, hắn xoay người một vòng giữa không trung. Từ ban công bên trái bay về phía bên phải.

Làm ra một đường cong hoàn mỹ. Đứa trẻ được hắn ôm trong lòng. “Tốt!”

“Trời ơi, cứu được rồi.” “A, chú ý an toàn đấy!”

Dưới sự quan tâm của mọi người, một tay Tần Dược ôm đứa trẻ.

Tay còn lại nhẹ nhàng nắm lấy lan can sắt trên ban công, chỉ vài bước đã nhảy xuống dưới.

Động tác lưu loát.

Không ngờ trước sau chưa được ba mươi giây, hắn đã giải cứu được một đứa trẻ rơi từ trên tầng cao xuống.

Mọi người xung quanh vỗ tay, hoan hô nhiệt liệt.

Sưu Tầm, 20/01/2025 19:19:40

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện