Thông tin truyện

[Dịch] lén lút

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
lén lút

[Dịch] lén lút

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Vào một đêm đông gió lạnh thấu xương, Lâu Tự tăng ca về nhà rất muộn. Chào hỏi với bảo vệ xong, hắn kéo chặt áo bông trên người bước nhanh về nhà của mình.

Dạo này Lâu Tự luôn cảm thấy có ánh mắt đang theo dõi hắn, ban đầu hắn còn nghĩ mình tưởng tượng ra nên không để ý nhiều. Nhưng sau một đoạn thời gian dài, ánh mắt kia lại trắng trợn quá mức, muốn bỏ qua cũng khó. Nhất là mấy ngày gần đây, Lâu Tự phát hiện chỉ cần mình vừa bước ra con đường đi đến công ty là đôi mắt ấy lại như hình với bóng, bất kể ngày hay đêm.

Sáng nay trên đường đi làm anh đã ghé vào một cửa hàng không nhỏ, có bốn năm cái bàn để người ta uống trà tám chuyện, trước còn thiết kế quầy bar. Khách hàng cũng rất nhiều, đông nhất là học sinh và các cô gái. Đồ ngọt ở đây khiến Lâu Tự vô cùng thích thú về độ ngọt vừa phải nhất là vị dâu tây cực ngon. Anh không biết rằng mọi cử chỉ hành động của mình đều được người đằng xa kia quan sát. Có thể là không kềm chế được đành phải gọi tên Lâu Tự và lại để bắt chuyện.

Lâu Tự không ngờ rằng cửa hàng này lại của người bạn cấp hai của mình Cận Uyên. Dù không nhớ về người bạn này nhưng qua lời kể của cậu ta thì chắc là cậu ấy là bạn của Lâu Tự. Cả hai ngồi nói chuyện khá lâu rồi Lâu Tự xin phép được về trước để đi làm còn một người ngồi lại với tâm trạng vô cùng tốt. Dần dần nơi cửa hàng củ Cận Uyên đã trở thành nơi Lâu Tự dừng chân nghỉ mệt sau một ngày dài làm việc mệt mỏi. Cũng tại đây họ nhận ra mình đã yêu đối phương. Nhưng biết rằng đây là một tình yêu không thể công khai họ chỉ có thể bên nhau lén lút. Vậy họ có chấp nhận điều đó để đến với nhau không?
Xem thêm
Thu gọn
Vào một đêm đông gió lạnh thấu xương, Lâu Tự tăng ca về nhà rất muộn. Chào hỏi với bảo vệ xong, hắn kéo chặt áo bông trên người bước nhanh về nhà của mình.

Dạo này Lâu Tự luôn cảm thấy có ánh mắt đang theo dõi hắn, ban đầu hắn còn nghĩ mình tưởng tượng ra nên không để ý nhiều. Nhưng sau một đoạn thời gian dài, ánh mắt kia lại trắng trợn quá mức, muốn bỏ qua cũng khó. Nhất là mấy ngày gần đây, Lâu Tự phát hiện chỉ cần mình vừa bước ra con đường đi đến công ty là đôi mắt ấy lại như hình với bóng, bất kể ngày hay đêm.

Sáng nay trên đường đi làm anh đã ghé vào một cửa hàng không nhỏ, có bốn năm cái bàn để người ta uống trà tám chuyện, trước còn thiết kế quầy bar. Khách hàng cũng rất nhiều, đông nhất là học sinh và các cô gái. Đồ ngọt ở đây khiến Lâu Tự vô cùng thích thú về độ ngọt vừa phải nhất là vị dâu tây cực ngon. Anh không biết rằng mọi cử chỉ hành động của mình đều được người đằng xa kia quan sát. Có thể là không kềm chế được đành phải gọi tên Lâu Tự và lại để bắt chuyện.

Lâu Tự không ngờ rằng cửa hàng này lại của người bạn cấp hai của mình Cận Uyên. Dù không nhớ về người bạn này nhưng qua lời kể của cậu ta thì chắc là cậu ấy là bạn của Lâu Tự. Cả hai ngồi nói chuyện khá lâu rồi Lâu Tự xin phép được về trước để đi làm còn một người ngồi lại với tâm trạng vô cùng tốt. Dần dần nơi cửa hàng củ Cận Uyên đã trở thành nơi Lâu Tự dừng chân nghỉ mệt sau một ngày dài làm việc mệt mỏi. Cũng tại đây họ nhận ra mình đã yêu đối phương. Nhưng biết rằng đây là một tình yêu không thể công khai họ chỉ có thể bên nhau lén lút. Vậy họ có chấp nhận điều đó để đến với nhau không?
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...