Thông tin truyện

[Dịch] lại trán mai

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
lại trán mai

[Dịch] lại trán mai

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Yêu là vùi mình trong đau đớn. Thương là tự hủy đi chính con tim đang khát khao một tình yêu. Ai nói yêu là hạnh phúc? Ai nói thương là dự ngọt ngào? Giả đối! Đều là gạt người! Nàng cũng yêu, cớ sao lại phải hưởng trọn vẹn đau đớn? Con tim nàng vì một người mà đập, nhưng chính sự vô tình của người đó, tất cả đều đã bị chôn vùi trong lớp gió sương.

Nàng tựa như bông hoa dại mọc ở ven đường, không một ai để ý, không ai thèm quan tâm. Nàng chỉ giống như là rác thải của xã hội, không hơn! Lặng lẽ nhìn về một nơi xa xăm, nhàn nhạt hồi tưởng lại quá khứ, trong tim có lẽ đã chất chứa vô vàn nỗi đau. Trải qua hai kiếp người, cớ sao hình bóng ai kia vẫn cứ lấp đầy? Nàng muốn quên đi, nhưng lại quên không được, chỉ có thể lặng lẽ gặm nhấm nỗi đau.

Sự tổn thương trong tim nàng, mấy ai thấu? Sự cô độc tồn đọng trong đáy lòng nàng, mấy ai bận tâm? Nàng cô đơn. Một mình nàng yếu ớt trông về nơi xa, một nơi lạnh lẽo đến tận xương tủy. Nhìn nàng mờ nhạt tựa như sương sớm, lại yếu ớt tựa như cánh hoa sắp tàn, y trông xa mà lòng như nghẹn lại. Nàng đã thành công đánh cắp đi trái tim của y. Y muốn là cả cuộc sống của nàng, cả đời này muốn bảo bọc nàng trong sự yêu thương. Y muốn xóa hết đi nỗi đau đớn ở tại trong trái tim nàng.
Xem thêm
Thu gọn
Yêu là vùi mình trong đau đớn. Thương là tự hủy đi chính con tim đang khát khao một tình yêu. Ai nói yêu là hạnh phúc? Ai nói thương là dự ngọt ngào? Giả đối! Đều là gạt người! Nàng cũng yêu, cớ sao lại phải hưởng trọn vẹn đau đớn? Con tim nàng vì một người mà đập, nhưng chính sự vô tình của người đó, tất cả đều đã bị chôn vùi trong lớp gió sương.

Nàng tựa như bông hoa dại mọc ở ven đường, không một ai để ý, không ai thèm quan tâm. Nàng chỉ giống như là rác thải của xã hội, không hơn! Lặng lẽ nhìn về một nơi xa xăm, nhàn nhạt hồi tưởng lại quá khứ, trong tim có lẽ đã chất chứa vô vàn nỗi đau. Trải qua hai kiếp người, cớ sao hình bóng ai kia vẫn cứ lấp đầy? Nàng muốn quên đi, nhưng lại quên không được, chỉ có thể lặng lẽ gặm nhấm nỗi đau.

Sự tổn thương trong tim nàng, mấy ai thấu? Sự cô độc tồn đọng trong đáy lòng nàng, mấy ai bận tâm? Nàng cô đơn. Một mình nàng yếu ớt trông về nơi xa, một nơi lạnh lẽo đến tận xương tủy. Nhìn nàng mờ nhạt tựa như sương sớm, lại yếu ớt tựa như cánh hoa sắp tàn, y trông xa mà lòng như nghẹn lại. Nàng đã thành công đánh cắp đi trái tim của y. Y muốn là cả cuộc sống của nàng, cả đời này muốn bảo bọc nàng trong sự yêu thương. Y muốn xóa hết đi nỗi đau đớn ở tại trong trái tim nàng.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...