Thông tin truyện

[Dịch] không biết vị

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
không biết vị

Tác giả: Nhất Cá Mễ Bính

Thể loại: Điền Văn , Đoản Văn , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] không biết vị

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Đoàn Mậu Sinh chết rồi, chết trong im hơi lặng tiếng, chết trên giường vợ bé nhà mình. Chuyện vừa thông báo, huyên náo xôn xao toàn bộ Mậu Thành, trên bản đồ Mậu Thành không phải tên là Mậu Thành, nguồn gốc cái tên do dân bản xứ gọi. Mậu, đương nhiên là Mậu trong Đoàn Mậu Sinh. Không ai có thể quản lý nơi này, Đoàn Mậu Sinh một tay che trời, bây giờ vua một cõi chết rồi, chỉ để lại tài sản kếch xù, và ba thằng con trai. Một người do vợ cả đã chết tám năm sinh, hai người còn lại do Vương Trân sinh, là vợ bé Đoàn Mậu Sinh trắng trợn dẫn về nhà không lâu sau khi cưới.

Ba người ngồi trong phòng khách, Đoàn Hạc Diên bưng chén trà lườm Vương Trân một cái: “Bố không để di chúc lại, chuyện này giao cho luật sư đi làm đi, Đoàn Hạc Thừa tôi không thể trêu vào, tôi lấy phần tôi là được, các người muốn làm gì đừng lôi tôi vào.”. “Có phải lá gan anh quá nhỏ rồi không?” Đoàn Hạc Đình tựa trên ghế sofa: “Chia tài sản kiểu gì đều là chúng ta chiếm phần hơn, trước kia có bố cho hắn chỗ dựa, giờ bố cũng chết rồi, anh em chúng ta bên nhau, chẳng lẽ không làm hắn chết được?” Vương Trân nhíu mày trừng cậu ta: “Con nói ít thôi.” Vừa dứt lời, hai cánh cửa gỗ dày nặng của nhà họ Đoàn “rầm” một tiếng mở toang hoang. Vương Trân bị dọa đến nỗi run rẩy đứng dậy, dáng vẻ phục tùng rũ mắt quay đầu, nhìn hai người đi tới, nhỏ giọng nói: “Hạc Thừa về rồi.”
Xem thêm
Thu gọn
Đoàn Mậu Sinh chết rồi, chết trong im hơi lặng tiếng, chết trên giường vợ bé nhà mình. Chuyện vừa thông báo, huyên náo xôn xao toàn bộ Mậu Thành, trên bản đồ Mậu Thành không phải tên là Mậu Thành, nguồn gốc cái tên do dân bản xứ gọi. Mậu, đương nhiên là Mậu trong Đoàn Mậu Sinh. Không ai có thể quản lý nơi này, Đoàn Mậu Sinh một tay che trời, bây giờ vua một cõi chết rồi, chỉ để lại tài sản kếch xù, và ba thằng con trai. Một người do vợ cả đã chết tám năm sinh, hai người còn lại do Vương Trân sinh, là vợ bé Đoàn Mậu Sinh trắng trợn dẫn về nhà không lâu sau khi cưới.

Ba người ngồi trong phòng khách, Đoàn Hạc Diên bưng chén trà lườm Vương Trân một cái: “Bố không để di chúc lại, chuyện này giao cho luật sư đi làm đi, Đoàn Hạc Thừa tôi không thể trêu vào, tôi lấy phần tôi là được, các người muốn làm gì đừng lôi tôi vào.”. “Có phải lá gan anh quá nhỏ rồi không?” Đoàn Hạc Đình tựa trên ghế sofa: “Chia tài sản kiểu gì đều là chúng ta chiếm phần hơn, trước kia có bố cho hắn chỗ dựa, giờ bố cũng chết rồi, anh em chúng ta bên nhau, chẳng lẽ không làm hắn chết được?” Vương Trân nhíu mày trừng cậu ta: “Con nói ít thôi.” Vừa dứt lời, hai cánh cửa gỗ dày nặng của nhà họ Đoàn “rầm” một tiếng mở toang hoang. Vương Trân bị dọa đến nỗi run rẩy đứng dậy, dáng vẻ phục tùng rũ mắt quay đầu, nhìn hai người đi tới, nhỏ giọng nói: “Hạc Thừa về rồi.”
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...