Thông tin truyện

[Dịch] khi nam phụ không còn như trước

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
khi nam phụ không còn như trước

[Dịch] khi nam phụ không còn như trước

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Bạn đang đọc truyện Khi Nam Phụ Không Còn Như Trước của tác giả Kiều Anh 3112. Trong một căn phòng tối om không một chút ánh sáng nào cả, trên bàn ngoài trừ cậu con trai đang nằm gục thì xung quanh đầy vỏ chai rượu. Mùi nồng khắp phòng lan tỏa khiến người ta khó chịu. Bỗng cậu ta ngồi dậy, tay ôm đầu thều thào nói: "Đau đầu quá! Chuyện gì vậy xảy ra cơ chứ?" Cậu vừa ôm đầu vừa ngồi dậy. Sau đó chợt nhận ra đây là một nơi hoàn toàn xa lạ. Khác với những gì cậu còn nhớ trước khi bất tỉnh.

"Có gì đó sai sai. Mình nhớ là mình đang trên đường đạp xe chạy đến buổi họp nhưng xui xẻo lại bị cành cây rơi xuống đập thẳng vào đầu. Sau đó thì ngất lịm đi...." Cậu đứng dậy rồi đi đến cửa sổ rồi giật mạnh rèm ra. Ánh nắng len lỏi từ cánh cửa kính rọi vào phòng. Nền phòng màu đen dường như không thể nào áp đi cái ánh sáng đó. Duật Thiên dụi dụi con mắt rồi ngáp hơi dài như vừa ngủ dậy. Sau đó, à sau đó cậu đi lục lọi chứng minh nhân dân. Vì sao à, vì cậu tự nhiên xuất hiện trong một căn phòng lạ, cậu hơi nghi ngờ về cái xuyên không trong truyền thuyết lắm.

"Tìm thấy rồi. Để coi. Triệu Duật Thiên? Khoan, tên của mình rõ là Lâm Duật Thiên mà. Ba mẹ đổi họ mình hồi nào vậy??? Sinh 11-7. What? Mình sinh 23-5 mà. Không lẽ ba má nhớ nhầm ngày tháng. 17 tuổi. Cái lồng bàn gì thế này! Mình đã tốt nghiệp đại học rồi cơ mà. Đâu ra cái vụ còn là bé trung học? Vô lý!" Bạn Duật Thiên ngây thơ không biết rằng mình đã xuyên không. Cứ ngồi thắc mắc này nọ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ngộ Không Chuyển Thế và Con Đường Bá Chủ.
Xem thêm
Thu gọn
Bạn đang đọc truyện Khi Nam Phụ Không Còn Như Trước của tác giả Kiều Anh 3112. Trong một căn phòng tối om không một chút ánh sáng nào cả, trên bàn ngoài trừ cậu con trai đang nằm gục thì xung quanh đầy vỏ chai rượu. Mùi nồng khắp phòng lan tỏa khiến người ta khó chịu. Bỗng cậu ta ngồi dậy, tay ôm đầu thều thào nói: "Đau đầu quá! Chuyện gì vậy xảy ra cơ chứ?" Cậu vừa ôm đầu vừa ngồi dậy. Sau đó chợt nhận ra đây là một nơi hoàn toàn xa lạ. Khác với những gì cậu còn nhớ trước khi bất tỉnh.

"Có gì đó sai sai. Mình nhớ là mình đang trên đường đạp xe chạy đến buổi họp nhưng xui xẻo lại bị cành cây rơi xuống đập thẳng vào đầu. Sau đó thì ngất lịm đi...." Cậu đứng dậy rồi đi đến cửa sổ rồi giật mạnh rèm ra. Ánh nắng len lỏi từ cánh cửa kính rọi vào phòng. Nền phòng màu đen dường như không thể nào áp đi cái ánh sáng đó. Duật Thiên dụi dụi con mắt rồi ngáp hơi dài như vừa ngủ dậy. Sau đó, à sau đó cậu đi lục lọi chứng minh nhân dân. Vì sao à, vì cậu tự nhiên xuất hiện trong một căn phòng lạ, cậu hơi nghi ngờ về cái xuyên không trong truyền thuyết lắm.

"Tìm thấy rồi. Để coi. Triệu Duật Thiên? Khoan, tên của mình rõ là Lâm Duật Thiên mà. Ba mẹ đổi họ mình hồi nào vậy??? Sinh 11-7. What? Mình sinh 23-5 mà. Không lẽ ba má nhớ nhầm ngày tháng. 17 tuổi. Cái lồng bàn gì thế này! Mình đã tốt nghiệp đại học rồi cơ mà. Đâu ra cái vụ còn là bé trung học? Vô lý!" Bạn Duật Thiên ngây thơ không biết rằng mình đã xuyên không. Cứ ngồi thắc mắc này nọ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ngộ Không Chuyển Thế và Con Đường Bá Chủ.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...