Câu tỏ tình đó vang lên quá lớn, cả khán đài cười ầm lên.
Nguyễn Du ngớ người trong chốc lát, ban nãy còn dáng vẻ hào quang sáng chói, chống nạnh đầy kiêu ngạo, rất nhanh cô “ồ” một tiếng, đôi tai hơi đỏ lên.
A a a a a xấu hổ rồi!!
Fan của Nguyễn Du bị màn này làm cho mê mẩn đến c.h.ế.t lặng, trên khán đài, vài fan game khác cũng bị cô chinh phục bởi màn trình diễn vừa rồi. Một nữ minh tinh vừa xinh đẹp, vừa chơi game giỏi thế này là ai vậy?! Chính là vợ tôi!
MC mời Nguyễn Du cùng ba người quản lý khác lên sân khấu chính, giọng nói đầy phấn khích: “Rất nhanh thôi, bốn mươi nữ tuyển thủ của chúng ta sẽ bắt đầu vòng tuyển chọn đầu tiên. Vậy bốn vị quản lý của chúng ta có lời nào muốn gửi tới các tuyển thủ và fan có mặt tại đây không?”
Mãng Ca và Béo Béo lần lượt nói vài lời khích lệ, Khâu Bác vì bị áp đảo quá thảm trong trận đấu ban nãy nên tâm trạng vẫn chưa hồi phục, nhường lời cho Nguyễn Du trước.
Nguyễn Du cầm micro, ánh mắt lướt qua hàng ghế khán giả xa xa nơi có fan của cô, fan của các nhà khác, và cả những người chỉ đến vì esports.
Rất thẳng thắn, rất nghiêm túc.
“Lý do tôi tham gia chương trình này là vì muốn chơi game và xem thi đấu, cũng thật lòng mong đợi sẽ có những nữ tuyển thủ esports xuất sắc xuất hiện. Bởi tôi biết đối với tuyển thủ chuyên nghiệp, game không chỉ là trò giải trí, mà là ước mơ và sự phấn đấu.”
Nguyễn Du tiếp tục: “Theo tôi được biết, hiện tại có rất nhiều đội tuyển nữ chuyên nghiệp đã tan rã vì nhiều lý do khác nhau, và gần như không còn thấy bóng dáng nữ tuyển thủ nào trong các trận đấu chính thức. Có lẽ mọi người sẽ nói rằng con trai bẩm sinh chơi game giỏi hơn con gái, nhưng tôi nghĩ rằng giới tính không phải là tội lỗi. Đấu trường không phân biệt giới tính, thực lực mới là yếu tố quyết định.”
Cô vừa nói xong, đạo diễn lập tức chuyển góc máy quay đến hai chàng trai trước đó từ chối vào đội của Béo Béo. Trên màn hình lớn, cả hai hiện lên với biểu cảm khá lúng túng.
Trong cộng đồng esports, có một câu nói rất phổ biến: "Esports, yếu kém mới là tội lỗi."
Ban nãy, Nguyễn Du đấu tay đôi với một cựu tuyển thủ chuyên nghiệp mà không hề bị áp đảo, thậm chí còn chơi tốt hơn nhiều nam game thủ khác. Vậy thì họ lấy tư cách gì để coi thường cô?
Nguyễn Du không nói nhiều, chỉ dừng lại ở mức đó.
Nghĩ ngợi một chút, cô bổ sung một cách chân thành: “Còn với những cô gái không biết chơi game, chắc chắn ở lĩnh vực khác các bạn sẽ có những điểm sáng rất tuyệt vời. Hãy cố lên nhé.”
Nói xong, cô lập tức chuyển từ dáng vẻ nghiêm túc sang đáng yêu, giơ tay làm hình trái tim.
Fan của Nguyễn Du lại hét ầm lên vì quá đáng yêu.
Micro được chuyển đến Khâu Bác. Anh nhớ lại lời trêu đùa trong phòng trang điểm trước đó, cảm thấy hơi mất mặt, chỉ vội vàng nói một câu chúc may mắn.
MC phấn khích mời bốn quản lý trở về chỗ ngồi, tuyên bố vòng tuyển chọn đầu tiên chính thức bắt đầu.
40 nữ tuyển thủ được chia thành từng nhóm 5 người theo kết quả bốc thăm, các nhóm sẽ thi đấu với nhau theo thể thức loại trực tiếp. Tổng cộng có 4 trận, mỗi trận chỉ đấu một ván quyết định.
Tất cả nữ tuyển thủ tham gia đều đã được chương trình chọn lọc kỹ càng từ hàng ngàn hồ sơ đăng ký. Họ là các streamer, bình luận viên thi đấu, những người chơi đứng đầu bảng xếp hạng quốc nội, thậm chí có cả sinh viên. Tất cả đều có thực lực rất tốt.
Mỗi trận đều có bình luận viên chuyên nghiệp, sau khi trận đấu kết thúc, các quản lý sẽ đưa ra nhận xét ngay tại chỗ và tự mình đánh giá sơ bộ về các tuyển thủ.
Béo Béo và Mãng Ca, với tư cách là tuyển thủ chuyên nghiệp, nhận xét cực kỳ chuyên sâu. Khâu Bác thì chỉ hùa theo vài câu.
Điều khiến mọi người bất ngờ chính là Nguyễn Du. Không chỉ biết nhận xét vài câu cơ bản, cô còn có thể nói về những trận đấu kinh điển trong lịch sử esports, trò chuyện rành mạch, đầy tự tin.
Những fan esports có mặt đều nghĩ ban đầu rằng chương trình chỉ mời một nữ minh tinh để tăng lượt xem. Không ngờ Nguyễn Du hoàn toàn không phải người ngoài ngành!
Chết rồi, có khi nào chúng ta lại bắt đầu làm fan cô ấy không nhỉ??
Chương trình quay hình đến tận chiều. Sau giờ nghỉ trưa, chương trình tiếp tục. Khi vòng tuyển chọn đầu tiên kết thúc, bốn quản lý bắt đầu chọn tuyển thủ cho đội của mình.
Những tuyển thủ đặc biệt xuất sắc thì cả bốn quản lý đều muốn giành lấy, nhưng khá bất ngờ là không ít người lại chọn Nguyễn Du.
Một nữ tuyển thủ chơi vị trí đường giữa, đeo kính, cười ngượng ngùng, chỉ tay về phía Nguyễn Du: “Tôi chọn quản lý Nguyễn.”
“Đây là người thứ ba rồi, tại sao chứ? Tôi không hấp dẫn à?” Béo Béo giả vờ khóc.
Nữ tuyển thủ cười: “Cô ấy thú vị quá, tôi rất thích.”
Nguyễn Du cười rạng rỡ: “Khiêm tốn, khiêm tốn thôi.”
Béo Béo: “…”
Đến 8 giờ tối, 40 tuyển thủ bị loại một nửa. Cả bốn quản lý đều đã hoàn tất đội hình 5 người của mình, ngày quay hình kết thúc.
Nguyễn Du tính toán thời gian, dù hôm nay chỉ quay một tập, nhưng nội dung ghi hình có thể được chia ra phát sóng trong 2-3 tập.
Sau đó, cô cùng các quản lý được nhân viên dẫn xuống studio để quay video và chụp ảnh quảng bá.
Xong xuôi, đã gần 1 giờ sáng.
Hôm sau, Nguyễn Du có lịch trình quay phim, phải bay về Bắc Kinh ngay trong đêm. Một fan hâm mộ đứng chờ cô ở sân bay. Thấy cô đeo khẩu trang và có vẻ mệt mỏi, fan không nỡ dí sát máy ảnh vào cô.
Fan tiễn cô qua cổng an ninh, nhắc nhở: “Tiểu Du, nhớ nghỉ ngơi nhé.”
“Được, tôi sẽ nhớ mà.” Nguyễn Du cười vẫy tay.
.
.
Giữa tháng Ba, cuối cùng Nguyễn Du cũng có một tuần nghỉ ngơi sau lịch trình dày đặc. An Trác Tây sắp xếp thời gian, giao cho cô hai kịch bản để lựa chọn.
Một bộ là phim tình cảm hiện đại, nhân vật chính là nhà thiết kế thời trang. Bộ còn lại là phim về giáo dục gia đình, với tuyến nhân vật đa dạng, Nguyễn Du được mời vào vai cô con gái đang học cấp ba.
An Trác Tây khuyên: “Nếu em muốn tăng độ nổi tiếng với giới trẻ thì chọn phim tình cảm. Còn phim về gia đình sẽ tiếp cận được nhiều lứa tuổi hơn, dễ nâng cao độ quốc dân. Chị đề nghị em chọn bộ này.”
Nguyễn Du đồng ý, mang kịch bản về căn hộ để xem.
Nhìn con mèo Pudding chạy nhảy trong nhà, cô chợt cảm thấy hơi ngẩn ngơ.
Mới đó mà đã hai tháng kể từ khi bộ phim “Vô Thanh Kinh Lôi” đóng máy.
Ngắm lịch vài giây, cô bất ngờ nhớ ra một việc.
“Đúng rồi! Suýt nữa thì quên mất!”
Nửa đêm, Diệp Mộng Mộng nhận được cuộc gọi từ Nguyễn Du: “Chị Tiểu Du? Trễ thế này mà chị chưa ngủ à…”
“Mộng Mộng, chị có hai vé concert. Ngày mai đi xem với chị nhé?”
“Của ai vậy?”
“Kỷ Lâm Hạo!”
Năm nay, Kỷ Lâm Hạo tổ chức tour diễn toàn quốc, buổi concert đầu tiên tại Bắc Kinh cũng là buổi diễn đầu tiên sau khi anh ra mắt album “Không Nghe”.
Vé mở bán từ một tháng trước đã cháy hàng. Giá vé chợ đen cao ngất ngưởng, đặc biệt là những vé ở khu vực gần sân khấu.
Chiều hôm sau, hai người gặp nhau ở ngoài nhà thi đấu.
Diệp Mộng Mộng hồi hộp hỏi: “Chị Tiểu Du, chúng ta làm vậy không bị phát hiện chứ?”
Cô đeo khẩu trang, còn Nguyễn Du thì đội khăn choàng che kín nửa mặt, kéo mũ thấp xuống hết cỡ. Trời xuân mà cô còn mặc cả áo phao.
“Không sao đâu, lúc nữa vào trong đó ánh sáng sẽ rất mờ, không ai nhận ra đâu.” Cô kiên định nói: “Hơn nữa là vé khu vực VIP, không thể lãng phí được!”
Nguyễn Du rất tự tin, trước đây khi đi xem concert của Giang Tinh Thuần, cô cũng không bị phát hiện mà.
Diệp Mộng Mộng nghe vậy cũng thấy hợp lý, liền theo cô hòa vào dòng người hâm mộ.
Bên ngoài khán phòng, các "Tứ Kỷ" tụ tập đông đúc, sôi nổi thảo luận khắp nơi, còn có nhiều người đang phát quà cổ vũ. Nhưng Nguyễn Du không đi nhận, sợ bị nhận ra.
Buổi tối bắt đầu kiểm vé, hai người hòa vào dòng người hâm mộ đông đúc bước vào trong.
Giữa khán phòng với sức chứa hàng vạn người, sân khấu được xây dựng từ hàng nghìn ống đèn led tạo thành một cây cổ thụ phát sáng khổng lồ. Khi ánh đèn ở khu vực khán đài vụt tắt, thế giới như chỉ còn lại cây phát sáng khổng lồ ấy ở trung tâm sân khấu.
Khi Kỷ Lâm Hạo xuất hiện từ bục nâng, tiếng hò reo của "Tứ Kỷ" trong khán phòng đã đạt đến đỉnh điểm.
Vị trí của Nguyễn Du gần sân khấu, cô sung sướng đến mức suýt nữa làm rơi cả gậy phát sáng. Diệp Mộng Mộng cũng bị bầu không khí nhiệt tình tại đây làm cho cảm động, bắt đầu gõ nhịp với gậy cổ vũ.
Kỷ Lâm Hạo tiến gần micro, cười nói: “Các Tiểu Tứ Kỷ, buổi tối vui vẻ nhé.”
Lại một trận hò reo dữ dội.
“Bảo bối, buổi tối vui vẻ nha!!!”
“Á á á á tôi c.h.ế.t mất thôi!!!”
“Kỷ Lâm Hạo em yêu anh!!!”
Buổi diễn mở màn của tour lưu diễn, ánh sáng và thiết kế sân khấu đều vô cùng công phu. Kỷ Lâm Hạo bắt đầu hát từng bài trong album mới, cả khán phòng hòa giọng, tiếng hò reo không ngừng nghỉ.
Đến phần Encore ngay cả băng rôn cổ vũ cũng bị fan phía sau làm rơi xuống hàng ghế trước vì quá phấn khích.
Băng rôn rơi ngay trước chân Nguyễn Du, cô cúi xuống nhặt, quay lại đưa cho cô gái ngồi cách hai hàng ghế phía sau: “Của bạn này!”
Cô gái vươn tay nhận lấy, lớn tiếng nói cảm ơn. Khi ánh đèn sân khấu vừa chiếu qua, ánh sáng lóe lên làm nổi bật giọt lệ bên khóe mắt của Nguyễn Du. Cô gái nhìn thấy rõ, lập tức ngẩn ra.
Chết tiệt, bị nhận ra rồi sao?
Tim Nguyễn Du đập thót, cố làm ra vẻ tự nhiên đưa băng rôn qua.
Quay lại, cô kéo tay áo Diệp Mộng Mộng thì thầm: “Chúng ta đi thôi.”
“Hả?!” Diệp Mộng Mộng không nghe rõ.
Nguyễn Du: “Chị nói đi thôi!”
Người hâm mộ bên cạnh nghe được, trực tiếp hét lên: “Đi cái gì mà đi! Anh trai còn chưa hát xong đâu! Không được đi!”
Nguyễn Du: “...”
Huhu.
Khi concert kết thúc đã là 11 giờ đêm, Nguyễn Du hòa vào dòng người rời khán phòng.
Hàng vạn người đổ ra, đường phố bên ngoài khán phòng tắc nghẽn hoàn toàn, hai người đứng ở góc đường chờ xe của Lâm Thanh đến đón.
Cô cúi đầu mở WeChat, gửi tin nhắn cho idol của mình: 【Cảm ơn anh đã mời tôi đi xem concert nhé, tối nay thật sự rất tuyệt!!】
Kỷ Lâm Hạo: 【Cũng cảm ơn em đã đến nghe.】
Kỷ Lâm Hạo: 【Tụi anh sắp có tiệc chúc mừng, em có muốn tham gia không?】
Tiệc chúc mừng?
Mắt Nguyễn Du sáng rực, nhưng nhớ lại chuyện nhỏ vừa xảy ra trong concert, cô hơi do dự, quay sang hỏi Diệp Mộng Mộng:
“Mộng Mộng, em xem giúp chị…”
“Chị…Chị Tiểu Du.” Diệp Mộng Mộng cũng vừa ngẩng đầu khỏi điện thoại.
Nhìn biểu cảm của cô ấy, Nguyễn Du nhắm mắt lại: “Đừng nói…”
“Chị bị nhận ra rồi!” Diệp Mộng Mộng sắp phát điên, “Chúng ta bị chụp ảnh rồi! Là chuyện nửa tiếng trước! Giờ đang leo hot search, làm sao bây giờ?”
“... Biết ngay mà!!”
Không đi tiệc chúc mừng được nữa, Nguyễn Du kéo thấp vành mũ, còn đội thêm cả mũ áo khoác, nhanh chóng kéo Diệp Mộng Mộng tìm một góc kín đáo chờ xe.
Vừa đợi, cô vừa mở Weibo.
Quả nhiên, vị trí thứ ba trên hot search là “Nguyễn Du _Kỷ Lâm Hạo concert”, chủ đề vẫn đang leo hạng.
Đoạn video cô vung gậy cổ vũ trong concert bị đăng lên, dù đeo khẩu trang, nhưng góc nghiêng khuôn mặt lộ ra trong vài khung hình lại rất dễ nhận biết.
Nguyễn Du bình tĩnh xem hết. May mắn là chỉ là một video cổ vũ bình thường, không có hành động nào quá lố.
Cô tự an ủi mình.
Kỷ Lâm Hạo nổi tiếng như thế, có người nổi tiếng khác đến nghe concert của anh ấy cũng đâu có gì lạ.
Hơn nữa cô còn từng đóng MV cho album mới của anh ấy, việc đến nghe concert cũng khá hợp lý, nhỉ.
Nửa tiếng sau, xe thương vụ dừng trước mặt hai người.
Lên xe, Lâm Thanh ngay lập tức đưa iPad cho Nguyễn Du, thái độ của một người mẹ già đau đầu: “Nhìn đi, tổ tông, xem đi.”
“Đừng nhìn tôi như thế chứ, chỉ là đi xem concert thôi mà…” Nguyễn Du lầm bầm, nhận lấy.
Mở video tạm dừng, xem vài giây.
Nguyễn Du: “Tôi… Chết tiệt?!!”
Đây là video quái quỷ gì vậy??
Bên cạnh Diệp Mộng Mộng thấy cô như sắp tận thế, cũng ghé đầu qua xem, cũng chỉ vài giây: “Chết tiệt…”
Đúng là cảnh Nguyễn Du xem concert của Kỷ Lâm Hạo. Nhưng lại không phải hôm nay.
Ngay dưới hot search “Nguyễn Du _Kỷ Lâm Hạo concert”, cách đây khoảng 40 phút, có người đào ra một video concert của Kỷ Lâm Hạo từ trước đó.
【@Ăn Dưa Phải Ăn Đủ: Tôi cạn lời, tôi tìm được một video khoảng tháng 10 hai năm trước, đây không phải là Nguyễn Du sao?! [video]】
Tay cầm iPad của Nguyễn Du khẽ run lên.
Trong video, cô xuất hiện tại concert của Kỷ Lâm Hạo, tràn đầy cảm xúc, nước mắt giàn giụa.
Hét rõ ràng từng chữ:
“Bảo——Bối——Anh——Cưới——Em——Đi——”
“Bảo——Bối——A a a a a!!!”