"Rượu này đúng là mạnh thật, thiếu chút nữa anh bị hủy trong tay nó đi."
"Không sao chứ?"
Cánh tay Phó Nhiễm nắm lấy hông của Minh Thành Hữu, phải cố hết sức mới đem hắn nhét vào ghế lái phụ được. Hai tay hắn nhẹ nhàng đè huyệt thái dương, đợi Phó Nhiễm phát động động cơ xong, sau đó đem đầu đặt hướng cổ c
"Hôm nay em vui vẻ sao?"
"Vui vẻ."
"Có phải vui vẻ hơn so với hai ngôi nhà lớn kia?"
Hô hấp của hắn như thiêu đốt ở cổ Phó Nhiễm, cô không chút nghĩ ngợi gật đầu một cái.
Minh Thành Hữu không nói chuyện nữa, tác dụng chậm của rượu đúng là rất lớn. Phó Nhiễm trở lại Y Vân Thủ Phủ phải gọi Tiêu quản gia, hai người mới đưa Minh Thành Hữu lên được tới lầu hai.
Cho đến giờ cơm tối, Minh Thành Hữu còn say .
Tiêu quản gia phần lại đồ ăn cho hắn, Phó Nhiễm mở đèn ngủ ra xem sách. Lúc Minh Thành Hữu mở mắt cảm thấy ánh sáng trong mắt lợi hại, sáng loáng khó chịu, hắn giơ tay che trên trán, thanh âm mơ hồ không rõ.
"Mấy giờ rồi?"
"Sắp đến 9 giờ rồi."
Minh Thành Hữu vỗ nhẹ cái trán.
"Nhức đầu."
"Để cho anh thể hiện."
Hắn lật người, cánh tay ôm eo Phó Nhiễm.
"Không phải anh thể hiện cho em xem sao? Xoa cho anh."
Phó Nhiễm bỏ quyển sách trong tay ra, đầu ngón tay hơi lạnh ấn ấn huyệt thái dương của hắn, Minh Thành Hữu thích ý nhắm mắt.
"Mau đứng lên tắm rồi
Hắn lười biếng lắc đầu, trong nháy mắt tiếp theo lại đem Phó Nhiễm áp đảo ở trên giường.
"Anh lại muốn ăn em."
"Đứng lên tắm. . . . . ."
Tiếp theo lời nói là nụ hôn thân mật bao phủ, ngón tay trỏ Minh Thành Hữu đẩy vạt áo của cô ra. Bên hông Phó Nhiễm vô thức khẩn trương, t.ì.n.h d.ụ.c hết sức căng thẳng.
Điện thoại trên tủ đầu giường lại không hợp thời vang lên, Minh Thành Hữu nhíu mày lại, đè Phó Nhiễm mong muốn đưa tay tới lại.
"Đợi tí nữa."
Tiếng chuông cố tình đối nghịch với hắn, liên tiếp không ngừng kêu giống như đòi mạng.
Phó Nhiễm đẩy người đàn ông đè ở trên người cô ra, vừa nhìn số đúng là thím. Trong lòng giống như gặp bất an nặng nề, cô vội vàng nghe máy.
"A lô"
"Tiểu Nhiễm, Tiểu Nhiễm ——"
Ngay cả Minh Thành Hữu ở bên cạnh cũng có thể nghe thấy đầu điện thoại bên kia tuyệt vọng đến tan nát cõi lòng.
"Đã xảy ra chuyện, Tiểu Nhiễm ——"
Phó Nhiễm vội vã thay quần áo xong, lúc ngồi lên xe cả người đều run lẩy bẩy, ngay cả chìa khóa xe nhắm mấy lần cũng không tìm được ổ khóa. Minh Thành Hữu theo sát đưa tay cầm lấy chìa khóa trong tay cô.
"Anh đến đây, đừng nóng vội."
Cô ngồi ở ghế cạnh tài xế, Minh Thành Hữu cầm c.h.ặ.t t.a.y của cô. Phó Nhiễm kề mặt hướng cửa sổ xebăng. Cô cắn chặt khóe môi, vẫn là ức chế không chảy nước mắt được, Minh Thành Hữu chỉ biết là có chuyện lớn xảy ra.
Hắn nhanh chóng khởi động xe, chiếc xe màu đen sang trọng giống như hồn ma bay qua đường lớn, khi người ta muốn nhìn kỹ thì đã sớm không thấy bóng dáng.
Chạy tới bệnh viện, Phó Nhiễm đẩy cửa xe ra, vội vàng không kịp bị gió lạnh đánh tới. Phó Nhiễm thở cũng ra hơi lạnh, Minh Thành Hữu dừng xe xong đi tới ôm lấy cô. Nhờ sức của hắn, lúc này cô mới có thể đưa tới bước chân tiến lên phía trước.
Bên ngoài phòng cấp cứu, không nghe thấy tiếng lúc trước đã nghe, Phó Nhiễm tránh lồng n.g.ự.c Minh Thành Hữu ra chạy tới, chú đang ôm chặt thím lo lắng đứng ở bên ngoài phòng cấp cứu.
"Chú. . . . . ."
"Tiểu Nhiễm!"
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Chúng ta cũng không biết. . . . . ."
Chú coi như đã bình tĩnh, nhưng trong cổ họng cũng có nghẹn ngào.
"Vưu Dữu đi ra ngoài một lúc, nói có bạn tới tìm, lúc bệnh viện báo cho chúng ta mới biết đã xảy ra chuyện."
Cửa phòng cấp cứu đột nhiên mở ra, một vị bác sĩ mặc áo trắng từ bên trong bước ra ngoài.
"Trong số mấy người ai là người thân của bệnh nhân?"
"Bác sĩ, con gái của tôi thế nào?"
Bác sĩ nhẹ giương mắt lên, tầm mắt không gợn chút sợ hãi nhìn về mọi người.
"Đây là thông báo bệnh tình nguy kịch,
"Cái gì?"
Phó Nhiễm nhào qua kéo ống tay áo vị bác sĩ.
"Rốt cuộc cô ấy thế nào, buổi chiều còn rất tốt, ông nói cho tôi biết ——"
Sắc mặt vị bác sĩ vô hồn, nhanh chóng nói.
"Hạ thân có vết bầm tím, màng trinh bị rách, mặt. . . . . ."
Nói đến đây, giọng nói ông dần ảm đạm.
"Gương mặt bị thiêu hủy, độ cháy đã quá số % cho phép, các người mau ký vào thông báo bệnh tình nguy kịch đi, hiện tại thời gian trì hoãn lâu thêm lúc nào thì bệnh nhân cũng nguy hiểm lên nhiều phần đấy."