{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 15

Hợp đồng Tình Yêu

Đang Cập Nhật 1007 Chữ 03/03/2025 15:43:29

Phòng khách rộng rãi, bên trong sáng sủa sạch sẽ, trong vườn hoa có cảnh tượng bận rộn, âm thanh máy nhổ cỏ thật ra thì không coi là lớn, cùng lắm chính là bình thường.

 

Phó Nhiễm không quen ăn bữa ăn sáng kiểu phương tây, chỉ cần chén cháo trắng, đặt ở bên tay Minh Thành Hữu rất nhiều đồ ăn, hai chiếc bánh bao nướng, năm phần trứng chần quen thuộc cùng với mấy miếng chân giò hun khói, nghe nói hắn ăn chân giò hun khói cũng phải đặt ở một quán ăn, đổi cũng không được.

 

Minh Thành Hữu khẽ hớp ngụm sữa bò, Tiêu quản gia sai người đem mấy thứ mang lên bàn. Người giúp việc Minh gia trừ đi Tiêu quản gia ở bên ngoài, còn lại cũng ở tại biệt thự khác, Minh Thành Hữu không thích quản thúc, nếu như không phải Lý Vận Linh cố ý, hắn không phải là không muốn đuổi Tiêu quản gia ra cửa.

 

"Tam Thiếu, tối hôm qua ngủ ngon giấc không?"

 

Tiêu quản gia bật thốt lên hỏi.

 

Phó Nhiễm tự lo cho cháo vào mồm. Chỉ nghe một tiếng vang lên, d.a.o nĩa bị ném xuống mặt bàn, nhiều cái chén dĩa gặp nạn, nước tương Thiên Đảo tung tóe trên mu bàn tay Phó Nhiễm, ngay chính giữa bàn ăn bình hoa Bách Hợp mới mẻ cũng bị đập tan.

 

"Sáng sớm ầm ĩ kêu loạn, có để cho người ta ăn cơm hay không? Nhanh lên để cho bọn họ nghỉ, bằng không ta cần phải đem nhổ hết những cái không có mắt trên đầu này!"

 

Tiêu quản gia giật mình, trong ngày thường nhổ cỏ cũng là vào thời gian này, sao không thấy này hắn buồn phát tiết?

 

"Dạ dạ, tôi sẽ phân phó bọn họ dừng hết."

 

Phó Nhiễm lấy chiếc khăn ăn bên cạnh, xoa một chút tay, về sau lại tiếp tục dùng bữa ăn sáng.

 

"Khẩu vị tốt vô cùng à?"

 

Minh Thành Hữu hé miệng như cười như không nhìn cô chằm chằm.

 

Tối hôm qua hắn có ý tốt gần cô, nghĩ thầm Minh Phó hai nhà kết thân, chủ yếu không phải là muốn có đứa bé ra đời sao? Đứa nhỏ này hắn ngược lại không muốn nghĩ xa như vậy, chỉ muốn cả ngày cùng nhau nằm trên một cái giường, dầu gì cũng muốn tăng tiến tình cảm?

 

Minh Thành Hữu tự nhận mình là tướng mạo hơn người, tùy tiện cũng làm điên đảo các cô gái. Nghĩ đến lúc hắn mới nói ra câu nói kia, lỗ tai lại chui vào tiếng cười của Phó Nhiễm.

 

"Minh Thành Hữu, anh ngủ mơ hồ đồ đang nói mớ chứ?"

 

Trong nháy mắt, nhiệt tình tràn ngập bị quay đầu dập tắt, như loại công tử ăn chơi, tay của phụ nữ loại nào là không phải không cầm nổi, nhưng bị người vô tình cự tuyệt như vậy khẳng định là lần đầu hắn gặp.

 

Nói ra, hắn-Minh Tam Thiếu còn không cần lăn lộn?

 

Phó Nhiễm giống như không biết chuyện hắn tại sao lại buồn bực.

 

"Khẩu vị đương nhiên là được, tôi không có bệnh, không có đau."

 

Trong tai lần nữa truyền vào tiếng cười lạnh lùng, hắn đẩy cái ghế đứng dậy, thấy Phó Nhiễm đem một hớp cháo đưa vào trong miệng, hắn không chút lưu tình bỏ lại hai chữ.

 

"Thùng cơm!"

 

Trong hoa viên đã khôi phục lại vẻ yên tĩnh, ánh nắng tươi sáng động lòng người.

 

Phó Nhiễm cũng không bởi vì lời nói của Minh Thành Hữu mà ảnh hưởng đến tâm tình, ăn sáng xong, theo thường lệ lại ra vườn đi dạo một vòng, sau đó mới trở lại phòng ngủ.

 

Minh Thành Hữu che bóng mà đứng, tay trái đút vào trong túi quần, ánh sáng khẽ hắt vào, vóc người hắn cao lớn, đứng ở trước cửa sổ.

 

"Đừng đề cập chuyện Thẩm Ninh, khi nào cậu lại giống như bà tám dông dài thế?... Muốn chơi thật thú vị, chỗ ngồi kia cô ấy tìm không ra, ở bữa tiệc đính hôn gây chuyện bất quá là tôi cùng cô ấy diễn một tuồng kịch, ai để cho bọn họ tự chủ trương ấy..."

 

Minh Thành Hữu xoay người, thấy Phó Nhiễm đi bộ đi tới.

 

"Cậu định chỗ trước đi, 8 giờ."

 

Tựa như không kịp để bên kia nói tiếp, hắn lập tức cúp điện thoại. Minh Thành Hữu thần sắc không thay đổi, Phó Nhiễm cũng đương nhiên không nghe thấy.

 

"Đêm nay mẹ tôi đi tham gia buổi từ thiện, hẳn là không sẽ tới, buổi tối tôi có chuyện không ở nhà ăn cơm, còn có..."

 

Minh Thành Hữu giơ tay chỉ lên hư không nhẹ một chút.

 

"Dựa vào của tính tình mẹ tôi, khả năng nửa đêm sẽ gọi điện thoại đến, em hãy nói tôi ngủ đi rồi, hiểu không? Nếu dám phá hỏng chuyện tốt của tôi, lần này tôi sẽ tuyệt đối không tha cho em!"

 

Phó Nhiễm gật đầu. "Oh."

 

Cô đã cùng Minh Thành Hữu ra điều kiện, tự nhiên sẽ mắt nhắm mắt mở.

 

Mê Tính là câu lạc bộ vui chơi giải trí ăn uống hạng sang, đừng xem nơi này lịch sự tao nhã, nhưng chỉ cần thấy tại bãi đỗ xe toàn xe sang liền nhìn thấy ra vào nơi đây toàn thương nhân hoặc công tử giàu sang phú quý, người bình thường cơ hồ không có chút dính dáng, càng nghe nói nơi đây không có tiền thì đừng mong bước vào cửa.

 

Đến cửa phòng Vip Thiên Tự, đẩy cửa ra đi vào, thấy đến đông đủ không thiếu một ai, gặp Minh Thành Hữu đi tới, trên ghế sa lon mấy người lần lượt đứng dậy

 

"Tam thiếu xem như đã đến, sau khi đính hôn rốt cuộc không giống vậy, đắm chìm trong vòng tay phụ nữ không bò dậy nổi đi?"

 

"Đâu chỉ là trong ngực, tục ngữ không nói 'ôn hương nhuyễn ngọc' sao?"

 

"Này trên người phụ nữ nhiều chỗ mềm nhũn đi, cậu nói là tuyệt vời, hay là..."

Sưu Tầm, 03/03/2025 15:43:29

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :