{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 115

Hợp đồng Tình Yêu

Đang Cập Nhật 901 Chữ 13/03/2025 00:03:58

Y Vân Thủ Phủ.

 

Phó Nhiễm ăn không thấy ngon miệng, gảy gảy thức ăn trong chén, cô ngẩng đầu lên thấy Tiêu quản gia đứng ở bên cạnh bàn.

 

"Tiêu quản gia, bà đi ăn cơm đi."

 

"Vâng."

 

Minh Thành Hữu mải lo gắp thức ăn, hai người chưa nói qua với nhau một câu từ lúc ngồi xuống đến bây giờ.

 

Mấy ngày nay trên ti vi đều đưa tin nhà giàu có quyền thế cố ý tìm cách cản trở người muốn đ.â.m đơn kiện.

 

Cục trưởng cục công an thị trấn Nghênh An cố ý để lộ tin tức, thái độ muốn làm rõ mọi chuyện, cho dù phía bên kia là có người đứng sau kiên quyết đến cỡ nào, cũng điều tra đến cùng để tìm lại công bằng cho người bị hại.

 

Hàng vạn ánh mắt đang dõi theo chuyện này, trong tay cảnh sát còn có lời khai của Vưu Dữu, không ít người tốt bụng tự tổ chức một hội những người đến bệnh viện

 

Chuyện hình phạt Lý Sâm bị phán quyết chỉ còn là chuyện thời gian, Phó Nhiễm cũng hi vọng nỗi đau của Vưu Dữu cũng sớm qua đi.

 

Cô nhìn người đàn ông bên cạnh, trước sau như một, Minh Thành Hữu vẫn duy trì tướng ăn ưu nhã như cũ.

 

Phó Nhiễm cầm chiếc đũa trong tay.

 

"Sau khi vụ án này kết thúc, em muốn đưa Vưu Dữu ra nước ngoài."

 

"Ừ."

 

Phó Nhiễm ăn canh, không nói thêm gì nữa.

 

Minh Thành Hữu uống hai ngụm canh sau đó nâng mặt lên.

 

"Thật ra thì bây giờ em có thể đưa cô ấy đi, mỗi ngày như vậy đối với bệnh của cô ấy không tốt, em không cần phải lo lắng, đã nghe cục trưởng cục công an nói rồi sao? Không ai có thể bảo vệ ược Lý Sâm trừ khi chính bản thân nó trong sạch."

 

"Em không có ý này."

 

"Phó Nhiễm."

 

Hai tay Minh Thành Hữu đan chéo đặt ở mép bàn, hắn mím chặt khóe miệng, thần sắc mê mị như gần như xa, hắn vươn tay cầm lấy tay Phó Nhiễm.

 

"Chỉ một lần này, tôi chỉ có thể để cho em tùy hứng lần này, nếu như thật sự Lý Sâm đã làm, cũng nên để cho nó một bài học, đây là vấp váp trên đường đời nhất định nó phải trải qua khi trưởng thành, nhưng mà. . . . . . Tôi hi vọng em sẽ có chừng mực."

 

Lời nói của hắn không nặng không nhẹ, đúng là mang theo thỏa hiệp cùng cảnh cáo.

 

Phó Nhiễm quan sát thăm dò ý tứ qua nét mặt và lời nói sao có thể không hiểu, chuyện đã đến nước này, Minh Thành Hữu đã bày ra bậc thang vì cô, nếu cô không thuận th theo xuống chẳng phải là rất quái đản sao.

 

"Được."

 

Mặc dù quan hệ có thể khôi phục lại như trước, nhưng một cái khe không thấy đáy lại lặng lẽ hình thành, một khi cơ hội chín muồi liền muốn long trời lở đất.

 

Chú thím không có trách Phó Nhiễm, nhưng trong lời nói cũng giữ khoảng cách, trong một thời gian ngắn thì rất khó trở lại thân thiết như xưa.

 

Phó Nhiễm không thấy hổ thẹn với lương tâm, theo thường lệ cô vẫn đi bệnh viện thăm Vưu Dữu, chỉ sợ ảnh hưởng tới tâm tình của cô, Phó Nhiễm tắt TV.

 

"Chị, cố ý làm tổn thương người khác có phải tội rất lớn hay không?"

 

Phó Nhiễm chăm chú gọt quả táo.

 

"Chị không hiểu kiến thức về luật pháp, nhưng có lẽ bị xử tương đối nặng."

 

"Chị. . . . . ."

 

Trong lời nói của Vưu Dữu như có chút do dự.

 

"Sao vậy?"

 

"Có thể rút đơn kiện hay không? Thật sự là em không muốn kiện."

 

Phó Nhiễm cầm lấy chén nước, dùng bông băng nhúng nước chấm lên môi cô cho đỡ bị khô.

 

"Tại sao vậy? Hắn hại em thành ra như vậy, chẳng lẽ không phải là em hận hắn sao?"

 

"Em. . . . . ."

 

Vưu Dữu dừng lại, không nói thêm gì nữa, sau đó cô thay đổi chủ đề.

 

Chị, lâu rồi anh rể không có tới, em khẳng định rõ ràng là hai người đang ngấm ngầm cãi nhau, em không muốn vì em mà ảnh hưởng tới tình cảm của anh chị. . . . . ."

 

"Em nghĩ nhiều rồi."

 

Phó Nhiễm giơ tay lên sờ đầu Vưu Dữu, mái tóc đen nhánh bị một trận lửa đốt sạch, Phó Nhiễm hết sức an ủi cô.

 

"Phía phóng viên cũng chăm chú theo dõi chuyện này, anh ấy là anh em họ của Lý Sâm, không tiện tới bệnh viện."

 

"Hai người không có việc gì là tốt rồi."

 

Ánh mắt Vưu Dữu ảm đạm nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm sự nặng nề.

 

"Chờ làm xong thủ tục bên này chị sẽ sắp xếp cho mọi người ra nước ngoài, chỗ có kỹ thuật y khoa tân tiến nhất. . . . . ."

 

"Chị, em biết rồi, ở chỗ này quả thật sẽ lại suy nghĩ lung tung, em cũng muốn rời đi."

 

Giữa lúc Phó Nhiễm đang nói chuyện với Vưu Dữu, không nghĩ là Minh Tranh sẽ đến.

 

Bọn họ cùng rời khỏi phòng bệnh, Minh Tranh thấy cô đầy tâm sự.

 

"Còn đang phiền lòng chuyện vụ án sao?"

 

"Cũng không hẳn là vậy."

 

Phó Nhiễm lắc đầu, tiếng bước chân của Minh Tranh thay đổi tiến lên phía trước.

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:03:58

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :