Thông tin truyện

[Dịch] hoa nở giữa tháng năm cô đơn

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
hoa nở giữa tháng năm cô đơn

Tác giả: Sênh Ly

Thể loại: Ngôn Tình ,

Trạng thái: Full

[Dịch] hoa nở giữa tháng năm cô đơn

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Cố Tông Kỳ giống như vầng thái dương xuất hiện trong cuộc sống nhạt nhoà ảm đạm của Dụ Tịch. Anh toả ra luồng nhiệt ấm áp sưởi ấm những vết thương đóng băng trong trái tim cô. Anh đem ánh sáng của mình chiếu rọi những góc tối tăm bụi giăng mịt mù trong ký ức của cô. Cái lạnh giá của nước Đức, cơn mưa ào ạt mang theo người bà hiền hậu, máu thịt đỏ thẫm hoà trong gió tuyết trắng xoá, sự sợ hãi bủa vây trong cuộc sống nơi xứ người, sự mất mát khi cái chết đến gần người thân yêu duy nhất, và cuối cùng là sự tuyệt vọng khi nhận ra mình cô độc.

Từng mảnh ghép lần lượt hiện ra trong tâm trí của Dụ Tịch. Cô không phải một cô gái nhu nhược, hèn yếu. Cô chỉ chưa đủ dũng khí để đối mặt với quá nhiều nỗi mất mát cùng lúc đè nặng lên trái tim vốn đã thương tổn của cô. Cô chỉ chưa yêu anh đủ nhiều để nguyện ý dựa vào vai anh, để tin tưởng rằng anh sẽ giúp cô vượt qua đau đớn. Vậy nên, một cách vô thức, cô lựa chọn quên đi tất cả, quên đi đau thương, quên đi mất mát. Và quên cả anh.

Cố Tông Kỳ, cùng tất cả đoạn đường đầy nước mắt, được cô cẩn thận cất giấu trong một góc tối bị bỏ hoang của tiềm thức. Thời gian trôi qua giúp Dụ Tịch trở nên mạnh mẽ, để đến khi mọi tổn thương trong quá khứ lại ùa về, cô đã có thể vững vàng đối mặt. Và khi cô quay đầu, vẫn sẽ lại thấy anh. Sự lạnh nhạt, thờ ơ của Dụ Tịch trong quá khứ không làm Cố Tông Kỳ lạnh lòng. Sự lãng quên vô tình của Dụ Tịch ở thời hiện tại chẳng khiến Cố Tông Kỳ rời bỏ. Mặc cho kẻ nói đi người nói lại, mặc cho năm tháng xoay vần, vẫn có một Cố Tông Kỳ ở đó đợi một Dụ Tịch bước ra khỏi đau thương để yêu anh lần nữa.
Xem thêm
Thu gọn
Cố Tông Kỳ giống như vầng thái dương xuất hiện trong cuộc sống nhạt nhoà ảm đạm của Dụ Tịch. Anh toả ra luồng nhiệt ấm áp sưởi ấm những vết thương đóng băng trong trái tim cô. Anh đem ánh sáng của mình chiếu rọi những góc tối tăm bụi giăng mịt mù trong ký ức của cô. Cái lạnh giá của nước Đức, cơn mưa ào ạt mang theo người bà hiền hậu, máu thịt đỏ thẫm hoà trong gió tuyết trắng xoá, sự sợ hãi bủa vây trong cuộc sống nơi xứ người, sự mất mát khi cái chết đến gần người thân yêu duy nhất, và cuối cùng là sự tuyệt vọng khi nhận ra mình cô độc.

Từng mảnh ghép lần lượt hiện ra trong tâm trí của Dụ Tịch. Cô không phải một cô gái nhu nhược, hèn yếu. Cô chỉ chưa đủ dũng khí để đối mặt với quá nhiều nỗi mất mát cùng lúc đè nặng lên trái tim vốn đã thương tổn của cô. Cô chỉ chưa yêu anh đủ nhiều để nguyện ý dựa vào vai anh, để tin tưởng rằng anh sẽ giúp cô vượt qua đau đớn. Vậy nên, một cách vô thức, cô lựa chọn quên đi tất cả, quên đi đau thương, quên đi mất mát. Và quên cả anh.

Cố Tông Kỳ, cùng tất cả đoạn đường đầy nước mắt, được cô cẩn thận cất giấu trong một góc tối bị bỏ hoang của tiềm thức. Thời gian trôi qua giúp Dụ Tịch trở nên mạnh mẽ, để đến khi mọi tổn thương trong quá khứ lại ùa về, cô đã có thể vững vàng đối mặt. Và khi cô quay đầu, vẫn sẽ lại thấy anh. Sự lạnh nhạt, thờ ơ của Dụ Tịch trong quá khứ không làm Cố Tông Kỳ lạnh lòng. Sự lãng quên vô tình của Dụ Tịch ở thời hiện tại chẳng khiến Cố Tông Kỳ rời bỏ. Mặc cho kẻ nói đi người nói lại, mặc cho năm tháng xoay vần, vẫn có một Cố Tông Kỳ ở đó đợi một Dụ Tịch bước ra khỏi đau thương để yêu anh lần nữa.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...