Thông tin truyện

[Dịch] hành khách của ta là thụy thần

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
hành khách của ta là thụy thần

Tác giả: Vũ Quá Bích Sắc

Thể loại: Sủng , Đô Thị , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] hành khách của ta là thụy thần

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Những năm gần đây, bọn họ đã hôn nhau vô số lần, nhưng mà nụ hôn hôm nay khiến hai người không hẹn mà cùng có cảm giác khác hẳn lúc trước. Cách đó một hành lang, là hiện trường hôn lễ long trọng, chú rể anh tuấn cùng cô dâu xinh đẹp nắm tay nhau tiếp nhận lời chúc phúc của mọi người. Bọn họ thản nhiên bộc lộ tình yêu của mình ra. Mà hành lang bên này, hai người đã dắt nhau đi qua gần ba mươi năm, chỉ có thể trốn trong gian phòng nho nhỏ, dùng thanh âm chr có đối phương nghe được nói một câu “Anh yêu em”.

Nhưng là, vậy thì đã sao? Tình yêu vốn thuộc về hai người, những người khác, hay chuyện khác, dù không có nửa phần rung động đối với đoạn tình cảm này, thì cũng có gì phải để ý đâu? Tiêu Thần vòng tay qua eo Tư Kiêu Kỳ, anh chăm chú kéo người vào trong ngực, ngón tay len qua từng sợi tóc bạc của đối phương. Anh nhỏ giọng nói: “Hôn lễ, tốt chứ?”

“Có em là đủ rồi!” Tư Kiêu Kỳ dán môi mình lên trán Tiêu Thần, môi của anh có thể cảm nhận được trán Tiêu Thần đã không còn trơn bóng, còn có nếp nhăn nhàn nhạt, làn da của người này đã lỏng, mềm mềm ẩn chứa hết thảy lắng đọng của năm tháng. Còn có ba mươi năm, Tư Kiêu Kỳ nhắm mắt khẩn cầu: Thời gian ơi, xin chầm chậm chút thôi.
Xem thêm
Thu gọn
Những năm gần đây, bọn họ đã hôn nhau vô số lần, nhưng mà nụ hôn hôm nay khiến hai người không hẹn mà cùng có cảm giác khác hẳn lúc trước. Cách đó một hành lang, là hiện trường hôn lễ long trọng, chú rể anh tuấn cùng cô dâu xinh đẹp nắm tay nhau tiếp nhận lời chúc phúc của mọi người. Bọn họ thản nhiên bộc lộ tình yêu của mình ra. Mà hành lang bên này, hai người đã dắt nhau đi qua gần ba mươi năm, chỉ có thể trốn trong gian phòng nho nhỏ, dùng thanh âm chr có đối phương nghe được nói một câu “Anh yêu em”.

Nhưng là, vậy thì đã sao? Tình yêu vốn thuộc về hai người, những người khác, hay chuyện khác, dù không có nửa phần rung động đối với đoạn tình cảm này, thì cũng có gì phải để ý đâu? Tiêu Thần vòng tay qua eo Tư Kiêu Kỳ, anh chăm chú kéo người vào trong ngực, ngón tay len qua từng sợi tóc bạc của đối phương. Anh nhỏ giọng nói: “Hôn lễ, tốt chứ?”

“Có em là đủ rồi!” Tư Kiêu Kỳ dán môi mình lên trán Tiêu Thần, môi của anh có thể cảm nhận được trán Tiêu Thần đã không còn trơn bóng, còn có nếp nhăn nhàn nhạt, làn da của người này đã lỏng, mềm mềm ẩn chứa hết thảy lắng đọng của năm tháng. Còn có ba mươi năm, Tư Kiêu Kỳ nhắm mắt khẩn cầu: Thời gian ơi, xin chầm chậm chút thôi.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...