Chương 10: Đông Phương Diễm Nhi quyết tâm
Đông Phương Diễm Nhi nhìn thấy tình hình như vậy trong lòng nóng như lửa đốt.
Không thể nào, Vân gia gia tại sao lại có thiên phú tu luyện kém như vậy?
Nếu hắn không thể gia nhập tông môn, như vậy ta liền không có hộ đạo giả sao?
Như vậy tiếp theo ai đến hướng dẫn ta tu luyện, ai giúp ta chống lại Tiêu Đỉnh Thiên rồi?
Nửa tháng trước nàng cùng Vân gia gia còn cùng nhau ước hẹn gia nhập tông môn cùng nhau cố gắng đây.
Đặc biệt là Vân gia gia đối xử với nàng tốt như vậy, bây giờ hắn đột nhiên không thể nhập tông cùng nàng tu luyện, tâm lí nàng cực độ không cam lòng.
Lê Tùng Vân cũng không cam lòng, hắn lập tức nói:
"có thể cho ta một cơ hội hay không? Dù sao thiên phú tinh thần lực của ta cực kì tốt a".
Lý Minh Nghĩa đối với Lê Tùng Vân cũng cảm giác rất tiếc rẻ, bởi vậy hắn nói:
"cái này, ta không thể làm chủ được".
Nói xong hắn quay đầu về phía trên cao, nói ra:
"sư phụ, ngươi quyết định thế nào?".
Thành Quang Đại liếc mắt nhìn Đông Phương Diễm Nhi hỏi:
"tiểu cô nương, hắn là gì của ngươi?".
Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy lập tức đi ra khỏi hàng, chắp tay nói:
"ra mắt chưởng môn, Vân gia gia chính là hộ đạo giả của ta".
Thành Quang Đại nghe vậy nhíu mày, Luyện khí kì bát trọng làm hộ đạo giả?
Xem ra nàng đích thực xuất thân ở tiểu gia tộc mà thôi.
Nhìn thấy Thành Quang Đại nhíu mày, Đông Phương Diễm Nhi trong lòng cực kì sốt sắng.
Nàng không muốn phải tách ra khỏi Vân gia gia của nàng một chút nào, lập tức tranh thủ nói ra:
"Chưởng môn, ta có một nguyện vọng nhỏ, có thể thu Vân gia gia của ta cùng nhập môn không.
Tuy thiên phú tu luyện của hắn chưa đạt chuẩn, nhưng thiên phú tinh thần lực là điểm sáng a".
Thành Quang Đại nghe vậy hỏi lại:
"nếu như ta từ chối thì như thế nào?".
Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy sắc mặt trở nên khó coi, nàng cắn răng một cái nói ra:
"như vậy ta chỉ có thể nói xin lỗi, ta không cách nào gia nhập Lam Vân Tông.
Ta tin tưởng với thiên phú của ta đi bái nhập các tông môn thấp hơn bọn hắn chắc chắn sẽ nhận Vân gia gia của ta đồng thời nhập môn".
Thành Quang Đại nổi lên hứng thú:
"với thiên phú của ngươi, không mất bao lâu ngươi liền có thể tu luyện vượt qua hắn.
Ta có thể đảm bảo ngươi chưa tới Luyện khí kì bát trọng liền không cần xuất tông làm bất kì nhiệm vụ gì.
Như vậy sự tồn tại của hộ đạo giả là không cần thiết.
Ngươi không tiếc vì hắn mà bỏ qua cơ hội nhập Càn châu đệ nhất tông có đáng
hay không?".
Đông Phương Diễm Nhi cực kì kiên định nói ra:
"đáng. Chưởng môn, thứ ràng buộc chúng ta không chỉ là người được bảo vệ cùng hộ đạo giả, mà còn có tình nghĩa".
Lê Tùng Vân nghe vậy trong lòng cũng không khỏi nổi lên cảm động.
Không uổng công hắn 'diễn' với Đông Phương Diễm Nhi lâu như vậy, cái này không mất bao lâu liền thấy được hồi báo.
Lúc đầu hắn quyết định đầu tư Đông Phương Diễm Nhi chính là vì nàng là khí vận chi nữ, mặc dù chỉ là nữ phụ nhưng cũng có cơ hội lật bàn Tiêu Đỉnh Thiên, bảo vệ cái mạng nhỏ của gia tộc nàng cùng bản thân Lê Tùng Vân.
Nhưng sau đó hắn phát hiện ra Đông Phương Diễm Nhi là một người hiểu được cảm ân, thật sự khó được, cái này càng làm cho hắn càng kiên định quyết định đầu tư nàng.
Với thiên phú của nàng chỉ cần có thể gia nhập Càn châu đệ nhất tông là một cơ hội một bước lên trời, tốc độ tu luyện về sau sẽ tăng lên cực kì nhanh chóng, những tông môn khác không cách nào sánh bằng.
Mà nàng sẵn sàng từ bỏ cơ hội gia nhập Càn châu đệ nhất tông, quyết cùng hắn ở chung một chỗ, cái này liền cho thấy hắn diễn kĩ rất thành công a.
Sau này nếu có cơ hội nhất định phải nhập diễn càng sâu, đem bài tình cảm đánh thật tốt.
Đồng thời lão gia gia tự thân tu dưỡng cũng không thể ngừng, đem lão gia gia chức nghiệp phát dương quang đại a.
Thành Quang Đại nghe vậy châm chước một hồi.
Có tình nghĩa, loại đệ tử này trên thân có ràng buộc, cũng dễ xuất hiện ràng buộc tình cảm, cực khó phản bội tông môn, có thể an tâm truyền thụ.
Có cương quyết, vì tình nghĩa thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, cho dù phải hi sinh lợi ích bản thân.
Tính cách này về sau lúc đối đầu với khó khăn thử thách sẽ có nghị lực viễn siêu người khác, tu luyện khó gặp bình cảnh, cho dù gặp cũng sẽ dễ dàng phá vỡ hơn người khác rất nhiều.
Có điều cái này cũng là con dao hai lưỡi, nàng rất dễ sẽ gãy trong tay của người mình, cho nên về sau cần phải tăng cường phụ đạo nàng ở mặt tâm tính.
Thành Quang Đại cười nói:
"tính cách này của ngươi không tệ, rất có thiên phú luyện kiếm.
Được, ta đồng ý thu hắn nhập tông.
Còn hắn đã hơn mười tám tuổi, kiểm tra thiên phú tu luyện tốn hao chi phí đều miễn luôn một thể".
Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy cực kì vui mừng nói ra:
"đa tạ Chưởng môn".
Nói xong nàng rất nhanh liền chạy trở về vị trí của mình, ánh mắt lấp lánh tinh tinh nhìn về phía Lê Tùng Vân.
Lê Tùng Vân cũng cho nàng một
cái mỉm cười, đi tới đứng vào trong hàng ngũ.
Bởi vì thiên phú tu luyện của hắn kém, cho nên hắn chỉ có thể đứng ở hàng ngũ bên trái, không thể vào hàng ngũ tinh anh bên phải.
Nhưng đối với hắn không quan trọng, hắn chỉ cần có thể nhập môn cùng Đông Phương Diễm Nhi tu hành là được rồi.
Thành Quang Đại lúc này nói ra:
"Lam Vân Tông chúng ta có sáu ngọn núi lớn, chia làm sáu phong.
Luyện khí phong, Luyện đan phong, Chế phù phong, Trận pháp phong, Bách nghệ phong, cùng Kiếm phong.
Tu sĩ bốn đại chức nghiệp, ta hẳn là không cần giải thích cho các ngươi nữa đi?
Chỉ cần nghe tên bốn phong trước, các ngươi liền có thể hiểu rõ bốn phong này chủ tu cái gì.
Bách nghệ phong là một loại tổng hợp phong, tu sĩ luyện thể, ngự thú sư, khôi lỗi sư,...tất cả đều tập hợp vào một phong này.
Có thể nói Bách nghệ phong là một phong chứa nhiều các loại điển tịch truyền thừa nhất của tông môn chúng ta.
Các loại chức nghiệp thiên kì bách quái, ở đây các ngươi có thể gặp được tất cả các loại chức nghiệp đặc thù của tu tiên giới.
Lấy thân phận của Lam Vân Tông chúng ta mà nói, cho dù đây không phải là mũi nhọn của chúng ta, nhưng Lam Vân Tông sỡ hữu truyền thừa không hề thua kém bất kì một tông môn nào chuyên tu những thứ này.
Cuối cùng chính là Kiếm phong, do ta làm chủ.
Chúng ta chính là sức chiến đấu đỉnh cao của Lam Vân Tông, uy phong của Lam Vân Tông chúng ta bình thường đều là do Kiếm tông chúng ta đến giữ gìn.
Các ngươi tự mình xếp hàng, từ trái qua phải theo thứ tự ta vừa kể, tổng cộng sáu hàng.
Ai muốn gia nhập phong nào liền đứng vị trí đấy.
Nếu như đệ tử gia nhập các phong chênh lệch quá nhiều, các trưởng lão có quyền điều phối lại tỉ lệ cho cân bằng.
Rất nhanh mọi người liền bắt đầu chia đội, dựa theo sở thích cùng thiên phú của mình xếp hàng.
Đông Phương Diễm Nhi không có lựa chọn, nàng chỉ có thể gia nhập Kiếm phong, cũng chỉ muốn gia nhập Kiếm phong.
Lê Tùng Vân từng phân tích qua cho nàng, đối thủ của nàng rất đặc thù, sức chiến đấu vượt xa đồng cảnh giới, thiên tài ở trước mặt hắn không bằng chó, thiên chi kiêu tử cũng dễ dàng bị hắn đánh bại.
Cho nên nàng chỉ có thể theo đuổi sức mạnh cực đoan, chính là Kiếm tu.
Nếu như cảnh giới tu luyện của nàng vượt qua Tiêu Đỉnh Thiên lúc hắn trở về, kết hợp với bản thân nàng chính là Kiếm tu, như vậy nàng mới có cơ hội phản sát đối phương, bảo vệ gia tộc.
Đông Phương Diễm Nhi đối với cái này không chút nghi ngờ.
Dù
sao Tiêu Đỉnh Thiên lúc ở Lăng Ba Thành đã từng đem rất nhiều người được xem là thiên tài cùng cảnh giới với hắn đè xuống đất ma sát, thậm chí còn vượt cấp khiêu chiến.
Bởi vậy mới có thể ngồi vững danh hiệu Lăng Ba Thành đệ nhất thiên tài, cho nên áp lực của nàng cũng rất lớn.
Mà Lê Tùng Vân bên này thì lại rất đáng cân nhắc.
Tu tiên tứ nghệ, hắn nên chọn cái nào.
Dù sao bản thân hắn cũng không có ngón tay vàng hay hệ thống mở hack, tinh lực của người là có hạn, hắn không chỉ cần lo bản thân hắn còn phải lo cho Đông Phương Diễm Nhi, giúp nàng chế định kế hoạch tu luyện, cho nên không thể tham lam học tất cả được.
Hắn trước mắt chỉ có thể chọn một môn mà thôi.
Hắn nên chọn cái gì bây giờ?