10
Vài ngày sau chuyện của Lý Khuynh Ý, Vương Tranh tìm đến tận cửa.
Cậu ta trước tiên là @ Tần Nhược Xuyên trong nhóm, giọng điệu rất ngông cuồng: [Tần Nhược Xuyên, cậu bắt nạt A Ý như vậy, cậu coi chúng tôi đều là người c.h.ế.t chắc?]
Tần Nhược Xuyên: [Tôi bắt nạt cô ta cái gì? Cậu mẹ nó nói cho rõ?]
Vương Tranh: [Dạo gần đây cô ấy ngày nào cũng ở nhà lấy nước mắt rửa mặt, cậu có biết không?]
Tần Nhược Xuyên: [Liên quan cái rắm gì đến tôi?]
Vương Tranh: [Cô ấy vì cậu mà tốn biết bao nhiêu tâm tư, lương tâm cậu để chó gặm rồi à?]
Tần Nhược Xuyên: [Để cậu gặm rồi?]
[Tôi để cô ta tốn tâm tư à? Tôi là người nhặt ve chai à?]
[Người khác quấn lấy tôi, là tôi phải nhận lấy à? Cậu coi tôi là trạm thu mua phế liệu?]
Sau khi mắng xong, Tần Nhược Xuyên vẫn cảm thấy chưa hả giận, liền than thở với tôi: “Cái tên thần kinh này bị làm sao ấy? Lần đầu tiên gặp một người não tàn như vậy."
Thế là anh ấy lại bực tức nhắn thêm một câu: [Cái loại l.i.ế.m chó hèn mọn như cậu, tôi đúng là lần đầu thấy đấy, mở mang tầm mắt rồi. Đồ vô dụng, tự mình thích thì tự mình đi lên đi, dựa vào ông đây tính cái gì?]
Vương Tranh bên kia không trả lời nữa, chúng tôi tưởng rằng cậu ta đã xuống nước rồi.
Không lâu sau, tiếng gõ cửa vang lên, cô Cố đi mở cửa: "Tiểu Vương, con đến nhà cô, tìm A Xuyên à?"
Mấy ngày nay, chúng tôi đều về bên nhà cô Cố ở cùng họ.
"Tần Nhược Xuyên, cậu ra đây cho tôi."
Vương Tranh đã xông vào rồi: "Cậu nhất định phải đi theo tôi để cho A Ý một lời giải thích!"
"Giải thích cái gì? Cô ta như con ch.ó ghẻ mà bám lấy tôi, tôi còn phải nâng niu cô ta à? Cái thứ gì!"
Vương Tranh xông đến, đ.ấ.m Tần Nhược Xuyên một cú, may mà Tần Nhược Xuyên vẫn luôn tập thể hình, vóc dáng cũng cao to hơn Vương Tranh, anh ấy giơ tay bắt lấy cánh tay của Vương Tranh, rồi đẩy mạnh ra sau, cậu ta loạng choạng một cái liền ngã xuống đất.
Tần Nhược Xuyên đứng trước mặt cậu ta, nhìn xuống cậu ta:
"Còn muốn nữa không?"
Cô Cố đẩy Tần Nhược Xuyên ra, nhìn Vương Tranh:
"Đừng đánh nhau nữa, Vương Tranh con có bị ngã đau không, để cô xem nào."
Vương Tranh ngồi trên đất, im lặng, vẻ mặt nhẫn nhịn, cậu ta nhặt cặp kính rơi trên đất lên, lau qua loa rồi đeo lại.
Tôi nhìn động tác của cậu ta, luôn cảm thấy sắc mặt cậu ta có chút đáng sợ.
Cô Cố kéo cậu ta đứng dậy, giúp cậu ta phủi quần áo, khuyên nhủ:
"Vương Tranh, các con đều là bạn bè cùng nhau lớn lên, con bé nhà họ Lý với con quan hệ tốt, A Xuyên với con cũng xem như là anh em.”
"Nó vẫn luôn có cái tính thẳng như ruột ngựa vậy, con cũng đâu phải không biết.”
"A Xuyên đối với một người, thích là thích, không thích thì cũng không miễn cưỡng được.”
"Sao con cứ phải ép nó với con bé nhà họ Lý ở bên nhau, A Xuyên căn bản là không quen thân với nó.”
"Nếu con thật sự thích nó, con tự mình theo đuổi nó, tự mình chăm sóc nó, sao cứ phải bắt người khác chịu trách nhiệm."
Vương Tranh cúi đầu, không nói gì, rồi đi ra ngoài.
Sau đó một thời gian rất dài, không còn qua lại với Vương Tranh và Lý Khuynh Ý nữa.
Chúng tôi cũng ít khi xuất hiện trong nhóm, lúc nào Tần Nhược Xuyên muốn chơi, đều nhắn tin riêng cho vài người có quan hệ thân thiết, cố gắng tránh giao thiệp với hai người họ.
11
Tình cảm của tôi và Tần Nhược Xuyên phát triển rất nhanh, cô Cố và chú Tần đối xử với tôi rất tốt, đặc biệt là cô Cố, đối xử với tôi như con gái ruột, chúng tôi thường xuyên cùng nhau đi mua sắm làm đẹp.
Khi quen nhau được một năm, hai bên gia đình đã gặp mặt, cùng nhau bàn chuyện kết hôn.
Sau đó quyết định, thời gian đính hôn là vào ngày 1 tháng 5, kết hôn vào tháng 10.
Tần Nhược Xuyên đã thông báo tin đính hôn của chúng tôi trong nhóm, mời những anh em trong nhóm đến tham dự tiệc đính hôn, nhóm vốn đã im ắng từ lâu lại trở nên náo nhiệt.
Tần Nhược Xuyên được xem là người đầu tiên đính hôn trong đám người này.
Mọi người có chút hưng phấn, đều bày tỏ lời chúc phúc dành cho chúng tôi trong nhóm.
Lý Khuynh Ý lần này cũng không nói gì quá đáng, chỉ chua chát hỏi một câu:
[Mấy người mới quen nhau một năm mà đã kết hôn rồi sao?]
Tôi và Tần Nhược Xuyên đều chọn cách lơ đi, tin nhắn trong nhóm trôi quá nhanh, câu nói của cô ta rất nhanh đã bị trôi qua.
Ngày đính hôn của chúng tôi, phần lớn bạn thân của Tần Nhược Xuyên đều đến, ngay cả Lý Khuynh Ý và Vương Tranh cũng đến.
Đã đến rồi, thì không có lý do gì để từ chối họ.
Ngày đính hôn, chúng tôi bận tiếp đón khách, không để ý đến hai người họ mấy.
Trong lễ đính hôn, khi tôi và Tần Nhược Xuyên trao nhẫn đính hôn, Lý Khuynh Ý lại khóc nức nở, cô ta vừa khóc, thành công thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Mọi người đều không hiểu nhìn cô ta, cô ta nghẹn ngào:
"Xin lỗi, em là quá vui mừng. Anh Xuyên là người đầu tiên trong số chúng ta đính hôn, em... vui cho anh ấy."
Sau đó vừa khóc vừa chạy nhanh ra ngoài.
Vương Tranh liếc nhìn chúng tôi một cái đầy căm hận, rồi đuổi theo ra ngoài.
Đây lại là chiêu trò quỷ quái gì nữa đây.
Mọi người đều đang đoán già đoán non, những người không biết rõ sự tình thì thì thầm:
"Cướp dâu?"
"Không phải là chạy rồi chứ?"
"Chắc là có cái chuyện tình tay ba cẩu huyết nào đó rồi?"
"Có khi là người yêu cũ không chừng?"
May mà, người dẫn chương trình khá lanh lợi, rất nhanh đã kéo sự chú ý của mọi người trở lại.
Lễ đính hôn tiếp tục diễn ra, sau đó mọi chuyện đều thuận lợi, đoạn nhạc nhỏ của Lý Khuynh Ý cũng bị tôi bỏ ra sau đầu.
Sau khi kết thúc buổi lễ, người quay phim chụp ảnh đã gửi video đám cưới cho tôi, tôi đã cắt một đoạn ngắn mà mình thích, đăng lên trang mạng xã hội của mình.
Ngày hôm đó khá mệt, đăng video xong, tôi liền đi rửa mặt rồi ngủ.
12
Ngày thứ hai tỉnh dậy, mở điện thoại ra, phát hiện ra thanh thông báo tin nhắn, tin nhắn nổ tung.
Tôi nhấp vào xem thử, tin nhắn thông báo đều đến từ mạng xã hội, video tôi đăng tối qua đã hot rồi.
Nhưng bình luận đều là mắng tôi!
Bình luận đã có đến hàng vạn, ngoại trừ vài người quen thích và chúc phúc ra, thì những bình luận của người lạ khác, đều rất độc ác và cay nghiệt.
Có vài bình luận thậm chí còn không thể chấp nhận được.
Mở ngẫu nhiên vài cái, đều là những lời lẽ tục tĩu:
[Biết là kẻ thứ ba vẫn cố đ.â.m đầu vào, cướp đàn ông giỏi nhỉ?]
[Con này nhìn là biết là sao rồi, thảo nào mấy đứa con gái tụi tao cướp không lại nó.]
[Trơ trẽn không hả, trên đời có mấy tỷ đàn ông, mày cứ phải đi cướp của người khác.]
[Đồ đ* đi với chó.]
......
Tin nhắn riêng của tôi cũng bị oanh tạc bởi đủ loại tin nhắn sỉ nhục.
Tôi mẹ nó trêu ai chọc ai chứ?
Bình thường tôi không hay dùng mấy trang mạng xã hội này, một năm cũng chỉ đăng vài cái video, người theo dõi tôi thường là người nhà, bạn bè và bạn học.
Mọi người cũng đều rất vui vẻ với nhau, tôi thật sự không thể hiểu nổi, rốt cuộc là ai muốn bôi nhọ tôi như vậy?
Tôi lướt xem bình luận, tìm thấy bình luận được thích nhiều nhất, người đăng bình luận này có tên là "Ý Tâm".
Bình luận rất dài, nói rằng bản thân mình đã thầm mến trúc mã mười mấy năm, trúc mã vốn rất tốt với mình, nhưng sau đó lại bị người khác chen chân vào, dẫn đến việc bây giờ cả nhà trúc mã cũng không thèm để ý đến mình nữa, cuối cùng bày tỏ:
[Hôm nay là ngày đính hôn của họ, tôi chúc anh ấy vui vẻ, vì tôi yêu anh ấy, nhưng tôi không chúc họ hạnh phúc.]
Quan trọng nhất là, cô ta trong bình luận đã chỉ rõ tên người chen chân vào là "Tiểu Ngư".
Mà tài khoản mạng xã hội của tôi có tên là "Giang Giang Không Ghen Tỵ Với Cá".
Bình luận này, lượt thích đã vượt qua 10 vạn.
Bình luận bên dưới, đều là những lời thương xót dành cho cô ta.
[Ôm ôm... cô gái]
[Người đăng video này chính là kẻ thứ ba đó hả? Mọi người nhìn tên của nó mà xem, là 'Giang Giang Không Ghen Tỵ Với Cá' đấy.]
[Tình cảm mười mấy năm nói vứt là vứt, thằng đàn ông này mù mắt rồi, kẻ chen chân vào sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu.]
[Thương cô bé, mấy ngày trước còn thấy cô bé đăng tin về anh ta, không ngờ lại là một tên cặn bã!]
[Chị cứ đẹp một mình đi, để tên cặn bã đó đi mà khóc!]
......