{{ msgSearch }}

Tủ truyện

CHƯƠNG 6

đứa Con Bí Mật Của Bạn Trai Tôi

Đang Cập Nhật 905 Chữ 21/02/2025 18:25:49

Sáng hôm sau vừa tảng sáng, bên ngoài đã vang lên tiếng Triệu Diệu khóc lóc om sòm. "Con muốn ra ngoài chơi! Là bố nói ở đây là thành phố lớn, có gà rán và hamburger! Bây giờ con muốn đi!"

Triệu Thành ngái ngủ, quầng thâm dưới mắt càng thêm đậm. Rõ ràng, hắn đang lo lắng bất an, ngay cả ngủ cũng không dám ngủ say. Chỉ sợ mình nói ra bí mật không nên nói. Bị Triệu Diệu làm ầm ĩ như vậy, hắn cũng đành phải dậy.

Hắn áy náy nhìn tôi, định xin lỗi thì bị tôi cắt ngang. "Em biết, Diệu Diệu còn nhỏ, khóc nháo là chuyện bình thường, vốn dĩ hôm nay chúng ta đã hứa với mẹ anh, sẽ dẫn mọi người đi chơi."

Để có thể ở bên mẹ hắn, tôi và Triệu Thành đã xin nghỉ phép ba ngày ở công ty. Triệu Thành vốn định lái xe của tôi. "Em nhớ ra rồi, hôm nay xe đến ngày bảo dưỡng, chúng ta đi taxi nhé." Từ hôm nay trở đi, Triệu Thành đừng hòng tiêu của tôi một đồng nào nữa! Kể cả muốn đi nhờ xe của tôi cũng không được.

Triệu Thành chỉ có thể gọi taxi, mẹ hắn nhìn thấy xe đến, hai mắt sáng rực. "Vẫn là con trai tôi giỏi giang, chỉ cần gửi tin nhắn là có tài xế đến!" Đúng lúc là giờ cao điểm, không ít người ngoái lại nhìn. Tôi cố nhịn cười, mặt Triệu Thành đỏ bừng vì xấu hổ.

 Tôi cố ý chọn trung tâm thương mại lớn nhất, dắt mẹ và Triệu Diệu đi mua sắm suốt cả ngày. Triệu Thành muốn tôi trả tiền, tôi cố ý tỏ vẻ hối hận tự trách: "Đều tại em đã đem hết tiền đi đầu tư rồi, chỉ có thể làm phiền anh thanh toán thôi!"

 Tôi còn tiện thể mua cho mình mấy cái túi xách! Triệu Thành đau lòng như cắt. Cả ngày mua sắm lớn, người bị thương chỉ có ví tiền của Triệu Thành. Có vài lần Triệu Diệu suýt nữa lỡ miệng nói ra sự thật, làm Triệu Thành sợ c.h.ế.t khiếp, cả ngày nơm nớp lo sợ. Bất đắc dĩ, Triệu Thành chỉ có thể đuổi tôi đi. "Bảo bối, công ty em nhiều việc thì đi làm trước đi, anh ở bên mẹ và em trai là được rồi." Tôi cầu còn không được, cho dù hắn không nói tôi cũng định chuồn êm rồi.

Mấy ngày mẹ Triệu Thành ở đây, tôi giả vờ ngoan ngoãn vô cùng. Thậm chí còn chủ động đề nghị kết hôn không cần sính lễ. "Bố mẹ em nói rồi, họ chỉ có một đứa con gái, sính lễ đều là hư danh, đợi kết hôn rồi, sẽ cho em một căn nhà và tám mươi tám vạn tiền mặt làm của hồi môn."

Lòng tham lam trong mắt Triệu Thành và mẹ hắn gần như không thể kìm nén được. Chỉ hận không thể chúng tôi kết hôn ngay lập tức. Chút bất mãn ban đầu của mẹ hắn đối với tôi cũng tan biến hết. Bà còn khoe khoang với họ hàng khắp nơi, nói tôi là một người con dâu tốt.

Tôi lạnh lùng nhìn bọn họ tự đắc, bây giờ càng đắc ý. Đợi đến khi sự thật phơi bày, bọn họ chắc sẽ tức đến mức muốn g.i.ế.c tôi mất? Trong bữa ăn, tôi cố ý hướng chủ đề về phía Triệu Diệu. "Em luôn cảm thấy em trai không giống chú dì, lại khá giống Triệu Thành, người không biết còn tưởng là con trai anh đấy!"

"Cạch" một tiếng. Đôi đũa trong tay Triệu Thành rơi xuống đất. Khi cúi người xuống, chân hắn run lên không ngừng. Tôi giả vờ như không thấy, Triệu Thành gượng gạo nở một nụ cười. "Em nói linh tinh gì đấy."

 Hắn lại trừng mắt nhìn tôi, cảnh cáo tôi đừng nói bậy. Tôi thấy buồn cười, Triệu Thành có phải quá mâu thuẫn rồi không? Bịa ra một lời nói dối động trời, trong lòng sợ hãi vô cùng. Vậy mà còn phải giả vờ cao ngạo không tì vết trước mặt tôi. Tôi lặng lẽ liếc nhìn Triệu Diệu, rồi tiếp tục nói. "Không có gì, em chỉ đang nghĩ, sau này chúng ta sinh một đứa con là đủ rồi, dồn hết tình yêu thương cho nó, anh nói có đúng không?" Triệu Thành thở phào nhẹ nhõm, gật đầu phụ họa. Hắn không chú ý tới, bàn tay Triệu Diệu giấu dưới bàn ăn nắm chặt thành quyền.

Mẹ hắn đột nhiên lên tiếng: "Thành phố lớn tốt như vậy, hay là để Diệu Diệu ở lại đây học luôn đi, người ta nói chị dâu như mẹ, mẹ tin Hân Dao nhất định có thể chăm sóc tốt cho Diệu Diệu."

Tiếng bàn tính gõ vào mặt tôi rồi đấy. Xem ra Triệu Thành quả thật là con ruột của mẹ hắn. Lần này không cần tôi lên tiếng phản bác, Triệu Thành đã nổi giận trước. "Mẹ, mẹ nói bậy bạ gì đấy! Con và Hân Dao bận rộn công việc, lấy đâu ra thời gian chăm sóc Diệu Diệu? Đợi mọi người chơi chán rồi thì về đi!"

 Mẹ hắn sau khi nhận được lời cảnh cáo của Triệu Thành, không dám nói thêm gì nữa. Tôi cười mà không nói.

Sưu Tầm, 21/02/2025 18:25:49

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :