{{ msgSearch }}

Chương 27.6

đồng Nghiệp đều Là động Vật Nhỏ

Kiến Tuy 593 Chữ 19/01/2025 13:23:29

Người phụ nữ trẻ để lại lời chúc chân thành rồi rời đi.

 

 

 

Bé gấu trúc Bùi nhìn chằm chằm cửa phòng bệnh đóng chặt.

 

 

 

Bác sĩ Liễu khoanh tay, ung dung nói: "Bùi Tiểu Năng, hy vọng cô có thể kiểm điểm lỗi lầm của mình."

 

 

 

Bé gấu trúc Bùi chớp nhẹ mắt đào hoa.

 

 

 

"Bảo cô không được nạp đường, không được tiếp xúc với nhân loại khi sắp đến kỳ phát tình." Liễu Miên nói: “Cô hay lắm, để nhân loại thân mật đút cho cô ăn cả hộp trái cây, cả hai đều phạm phải."

 

 

 

Nói xong, cô cười lạnh một tiếng: “Tháng này, cô chắc chắn sẽ bị đau bụng, khóc lóc đến bệnh viện truyền nước, tin không? Mỗi lần tiêm đều đau đến mức kêu ư ử, vài ngày sau lại lành sẹo quên đau."

 

 

 

Bé gấu trúc Bùi l.i.ế.m răng nanh, mắt lóe lên vẻ chột dạ, đánh trống lảng: "Tôi cảm thấy tôi khỏe rồi, chiều nay xuất viện."

 

 

 

"Không cảm thấy có nhân loại đang vuốt ve, ôm ấp cô nữa à?" Liễu Miên hỏi.

 

 

 

"Ừm." Bùi Nhung cử động cơ thể: “Đến xông ngải cứu hình như có tác dụng, hôm nay đến giờ tôi không có ảo giác đó nữa."

 

 

 

"Cơ thể cô kiểm tra không có vấn đề gì." Liễu Miên chỉ ra: “Chắc chắn là do gần đến kỳ phát tình tiếp xúc với nhân loại, tạo thành ảnh hưởng nguy hiểm nào đó. Cô sau này đừng dán sát cô ấy quá."

 

 

 

Bé gấu trúc Bùi ậm ừ cho qua, tâm trạng thoải mái xuất viện.

 

 

 

Đôi tai lông xù của cô, chiếc đuôi to yêu thích của cô, hôm nay đều hoàn toàn thuộc về cô.

 

 

 

Không có ngón tay nhân loại véo véo, tối ngủ cũng không cảm thấy bị ôm trong vòng tay mềm mại.

 

 

 

Thật sự hoàn toàn hồi phục rồi!

 

 

 

...

 

 

 

Thứ ba.

 

 

 

Hôm qua Diệp Thanh Vũ về nhà mẹ qua đêm, sáng sớm về nhà thu dọn, chuẩn bị đi làm.

 

 

 

Trước khi thay giày ở cửa, cô nhớ ra điều gì đó, quay lại phòng ngủ chính, bỏ con thú bông gấu trúc nhỏ yêu thích vào túi nhỏ.

 

 

 

Tối qua không được ôm ngủ, hôm nay đi làm rảnh rỗi chơi một chút vậy.

 

 

 

"Cốc cốc."

 

 

 

Cửa khu vực làm việc bị gõ.

 

 

 

Giọng nói bình tĩnh của Bạch Sương vang lên: "Chị Nhung gọi mọi người đến khu vực giải trí họp."

 

 

 

Tai Diệp Thanh Vũ khẽ động, ngẩng đầu khỏi màn hình máy tính.

 

 

 

Phá lệ, lại phải họp.

 

 

 

Kim Xán ngồi cạnh cũng phát ra âm thanh kinh ngạc: "Tôi chưa từng họp bao giờ! Trước đây mọi người họp làm gì?"

 

 

 

Cổ Nguyệt uể oải ngáp một cái: “Chính là nói vài chuyện thú vị, tán gẫu, không cần câu nệ."

 

 

 

Nghe vậy, Diệp Thanh Vũ nghĩ ngợi, lấy con thú bông trong túi nhỏ ra.

 

 

 

Vừa cùng đồng nghiệp đến khu vực giải trí, vừa tùy ý hỏi: "Kim Xán, cậu cũng mới đến studio không lâu sao?"

 

 

 

Kim Xán chớp mắt cún con: “Tôi vào cùng đợt với cậu, chỉ đến sớm hơn cậu vài ngày."

 

 

 

"Vậy à..."

 

 

 

Diệp Thanh Vũ nhớ lại thông tin tuyển dụng của studio Nhung Trúc, trên đó nhấn mạnh chỉ tuyển "một nhân loại", cuối cùng lại tuyển cô và Kim Xán.

 

 

 

Xem ra là tuyển thêm rồi.

 

 

 

Mọi người ngồi quây quần trong khu vực nghỉ ngơi giải trí, hoàn toàn không có không khí trang trọng và khẩn trương của buổi họp.

 

 

 

"Chị Nhung, hôm nay họp nói gì vậy?"

 

 

 

"Hôm nay..."

 

 

 

Bùi Nhung vừa mở miệng định trả lời, đột nhiên cổ họng nghẹn lại, lời nói im bặt.

Sưu Tầm, 19/01/2025 13:23:29

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện