Thông tin truyện

[Dịch] đỗ quyên không tàn (hồ ly thúc thúc)

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
đỗ quyên không tàn (hồ ly thúc thúc)

Tác giả: Miêu Trần Trần

Thể loại: Ngôn Tình , Sủng , Ngược ,

Trạng thái: Full

[Dịch] đỗ quyên không tàn (hồ ly thúc thúc)

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Ngư Vi, một cô gái tuổi trăng tròn mồ côi cha mẹ sống cùng em gái trong thân phận “ăn nhờ ở đậu” tại nhà người dì ích kỉ luôn tìm mọi cách để bóc lột cô. Tuy chỉ vừa mười tám nhưng ở Ngư Vi, những mất mát, đau thương và nỗi niềm cứ dày vò người con gái đang tuổi xuân mơn mởn. Vẻ ngoài điềm tĩnh, dịu dàng như che giấu đi bão táp trong tâm hồn cô. Thế rồi, chính sự quan tâm và chăm sóc của Bộ Tiêu đã làm nhẹ đi gánh nặng cô đang mang, gánh nặng của sự tự do và tương lai mơ hồ phía trước. Anh là điểm tựa, là niềm tin, là lẽ sống của Ngư Vi! 

Bộ Tiêu là một con người bất cần đời. Anh tiêu sái, anh tự do, có chút bốc đồng của những cậu chàng thiếu niên dù đã ngấp nghé ba mươi. Bộ Tiêu là vậy đó, như cơn cuồng phong cuốn đi tất cả. Nhưng, có ai nghĩ rằng, con người bất cần ấy lại đang chịu tránh nhiệm, đau đáu với những lỗi lầm ở quá khứ mà chính anh gây ra. Mong ước lớn nhất của Ngư Vi là được sống cùng Bộ Tiêu, cô muốn tên anh khắc sâu vào tâm khảm của mình. “Vì anh, lần đầu tiên em để mái tóc dài, anh là bàn cờ vây đầu tiên, là giấc mộng xuân tươi đẹp nhất thời thiếu nữ, là chai nước hoa đầu tiên, là hình xăm đầu tiên, anh cho em có một gia đình đầu tiên….”

Với Bộ Tiêu, cô là món quà định mệnh mà ông trời trao anh, khiến anh ao ước cuộc đời mình sẽ có ai đó kề bên, có ai đó đau lòng vì anh, cùng nhau vượt qua khó khăn gian khổ. Anh muốn bản thân mình sẽ là người chở che cho cô những năm tháng dài lâu; dùng hết tất cả sự dịu dàng, săn sóc ẩn sau vẻ ngoài bất cần để chăm sóc, nâng niu Ngư Vi cho đến mãi về sau. “Mười năm anh có mặt trên cõi đời này trước khi em sinh ra chính là dùng để dỗ dành chiều chuộng em”.
Xem thêm
Thu gọn
Ngư Vi, một cô gái tuổi trăng tròn mồ côi cha mẹ sống cùng em gái trong thân phận “ăn nhờ ở đậu” tại nhà người dì ích kỉ luôn tìm mọi cách để bóc lột cô. Tuy chỉ vừa mười tám nhưng ở Ngư Vi, những mất mát, đau thương và nỗi niềm cứ dày vò người con gái đang tuổi xuân mơn mởn. Vẻ ngoài điềm tĩnh, dịu dàng như che giấu đi bão táp trong tâm hồn cô. Thế rồi, chính sự quan tâm và chăm sóc của Bộ Tiêu đã làm nhẹ đi gánh nặng cô đang mang, gánh nặng của sự tự do và tương lai mơ hồ phía trước. Anh là điểm tựa, là niềm tin, là lẽ sống của Ngư Vi! 

Bộ Tiêu là một con người bất cần đời. Anh tiêu sái, anh tự do, có chút bốc đồng của những cậu chàng thiếu niên dù đã ngấp nghé ba mươi. Bộ Tiêu là vậy đó, như cơn cuồng phong cuốn đi tất cả. Nhưng, có ai nghĩ rằng, con người bất cần ấy lại đang chịu tránh nhiệm, đau đáu với những lỗi lầm ở quá khứ mà chính anh gây ra. Mong ước lớn nhất của Ngư Vi là được sống cùng Bộ Tiêu, cô muốn tên anh khắc sâu vào tâm khảm của mình. “Vì anh, lần đầu tiên em để mái tóc dài, anh là bàn cờ vây đầu tiên, là giấc mộng xuân tươi đẹp nhất thời thiếu nữ, là chai nước hoa đầu tiên, là hình xăm đầu tiên, anh cho em có một gia đình đầu tiên….”

Với Bộ Tiêu, cô là món quà định mệnh mà ông trời trao anh, khiến anh ao ước cuộc đời mình sẽ có ai đó kề bên, có ai đó đau lòng vì anh, cùng nhau vượt qua khó khăn gian khổ. Anh muốn bản thân mình sẽ là người chở che cho cô những năm tháng dài lâu; dùng hết tất cả sự dịu dàng, săn sóc ẩn sau vẻ ngoài bất cần để chăm sóc, nâng niu Ngư Vi cho đến mãi về sau. “Mười năm anh có mặt trên cõi đời này trước khi em sinh ra chính là dùng để dỗ dành chiều chuộng em”.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...