Thông tin truyện

[Dịch] đích nữ họa phi

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
đích nữ họa phi

Tác giả: Thiên Sơn Trà Khách

Thể loại: Ngôn Tình , Trọng Sinh , Cổ Đại ,

Trạng thái: Đang ra

[Dịch] đích nữ họa phi

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Bạn đang đọc truyện Đích Nữ Họa Phi của tác giả Thiên Sơn Trà Khách. Cảnh đêm như mực, gió lạnh chợt nổi lên, cửa viện đổ nát bị gió thổi qua càng thêm tơi tả không chịu nổi. Mấy thô sử ma ma đang vội vàng đi trong sân, ma ma đi đầu có hơi béo, mặc bên ngoài một chiếc áo vải màu xanh, tay áo vén lên một nửa, xách một cái giỏ thức ăn, đi về phía gian phòng cuối cùng.

Trong sân tràn ngập một mùi hương khác thường, ma ma tuổi nhỏ hơn một chút đi theo phía sau nhỏ giọng nói: “Thật là thối, không biết lão gia cho gọi cái thứ kia làm gì, quá đáng sợ.” Nói đến đây, bà ta không kiềm được mà kêu lên một tiếng, bước tới gần ma ma đi đầu, nói nhỏ vào tai: “Không phải là muốn…” “Vương Quý Gia, nói ít vài lời đi…” Ma ma áo xanh có chút phiền não: “Nếu người bên ngoài nghe được sẽ không tha cho ngươi.” Vương Quý Gia vội vàng ngậm miệng.

Dừng lại trước cửa phòng, một nha hoàn mặt tròn, tuổi còn trẻ từ bên trong đi ra, nhận lấy giỏ thức ăn của ma ma áo xanh rồi lại đi vào trong. Qua hồi lâu, nàng mang giỏ trống không trở ra. Ma ma áo xanh nhận lấy, nhìn nha hoàn đó nói: “Lão gia phân phó, đưa người trong phòng đi.” “Có phải là muốn…” Nha hoàn mặt tròn sợ hãi. “Chúng ta không cần biết quá nhiều.” Ma ma áo xanh thở dài, nói với Vương Quý Gia: “Đến đưa người đi.” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ngoại Thích Chi Nữ và Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt.
Xem thêm
Thu gọn
Bạn đang đọc truyện Đích Nữ Họa Phi của tác giả Thiên Sơn Trà Khách. Cảnh đêm như mực, gió lạnh chợt nổi lên, cửa viện đổ nát bị gió thổi qua càng thêm tơi tả không chịu nổi. Mấy thô sử ma ma đang vội vàng đi trong sân, ma ma đi đầu có hơi béo, mặc bên ngoài một chiếc áo vải màu xanh, tay áo vén lên một nửa, xách một cái giỏ thức ăn, đi về phía gian phòng cuối cùng.

Trong sân tràn ngập một mùi hương khác thường, ma ma tuổi nhỏ hơn một chút đi theo phía sau nhỏ giọng nói: “Thật là thối, không biết lão gia cho gọi cái thứ kia làm gì, quá đáng sợ.” Nói đến đây, bà ta không kiềm được mà kêu lên một tiếng, bước tới gần ma ma đi đầu, nói nhỏ vào tai: “Không phải là muốn…” “Vương Quý Gia, nói ít vài lời đi…” Ma ma áo xanh có chút phiền não: “Nếu người bên ngoài nghe được sẽ không tha cho ngươi.” Vương Quý Gia vội vàng ngậm miệng.

Dừng lại trước cửa phòng, một nha hoàn mặt tròn, tuổi còn trẻ từ bên trong đi ra, nhận lấy giỏ thức ăn của ma ma áo xanh rồi lại đi vào trong. Qua hồi lâu, nàng mang giỏ trống không trở ra. Ma ma áo xanh nhận lấy, nhìn nha hoàn đó nói: “Lão gia phân phó, đưa người trong phòng đi.” “Có phải là muốn…” Nha hoàn mặt tròn sợ hãi. “Chúng ta không cần biết quá nhiều.” Ma ma áo xanh thở dài, nói với Vương Quý Gia: “Đến đưa người đi.” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ngoại Thích Chi Nữ và Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...