Thông tin truyện

[Dịch] đáng tiếc đều không phải là ngươi

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
đáng tiếc đều không phải là ngươi

Tác giả: Chích Ái Tiểu Bạch

Thể loại: Ngược , Cổ Đại , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] đáng tiếc đều không phải là ngươi

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Tựa truyện Đáng Tiếc Không Phải Là Người là một câu chuyện hay thuộc thể loại đam mỹ cuốn hút, cổ đại, ngược. Truyện kể về Bạch Ngọc Đường nháy mắt lấy tay gắt gao che hai phiến môi đã cắn sưng, nhưng huyết màu đỏ tươi vẫn là theo khe hở sũng nước tràn ra, tạo thành dòng tinh tế uốn lượn chảy xuống cổ tay run run. Điều khiến cho Bạch Ngọc Đường có hành động này là bởi vì hắn quá nhớ người hắn thương yêu:

“Miêu nhi…… Miêu nhi, ta, ta nhớ, ta nhớ ngươi …… Ngươi, rốt cuộc ở nơi……đâu?”

Bạch Ngọc Đường ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng ngời kia, hình dáng rõ ràng dần dần ở trong tầm mắt mơ hồ đứng lên, rốt cục hai má chợt lạnh, bầu trời đêm vì thế lại rộng mở ra rõ ràng đến thế. Hắn nói với lòng, một mực tin tưởng Miêu nhi nhất định sẽ trở về, nhưng là vẫn nên sớm một chút.

Nếu chậm hắn quyết định sẽ đi tìm con mèo khác, không bao giờ muốn gặp Miêu nhi nữa. Sau đấy, bỗng dưng Bạch Ngọc Đường chỉ cảm thấy một trận chóng mặt bởi chén rượu ngon, người không tự chủ được rơi xuống, mất đi thanh tỉnh trong nháy mắt, trước mắt đột nhiên hiện ra hình ảnh khi Triển Chiêu xù lông, Bạch Ngọc Đường không khỏi cong cong khóe miệng mà nở nụ cười hạnh phúc.

Mời các bạn đón đọc để cùng theo dõi tình tiết câu chuyện này nhé!
Xem thêm
Thu gọn
Tựa truyện Đáng Tiếc Không Phải Là Người là một câu chuyện hay thuộc thể loại đam mỹ cuốn hút, cổ đại, ngược. Truyện kể về Bạch Ngọc Đường nháy mắt lấy tay gắt gao che hai phiến môi đã cắn sưng, nhưng huyết màu đỏ tươi vẫn là theo khe hở sũng nước tràn ra, tạo thành dòng tinh tế uốn lượn chảy xuống cổ tay run run. Điều khiến cho Bạch Ngọc Đường có hành động này là bởi vì hắn quá nhớ người hắn thương yêu:

“Miêu nhi…… Miêu nhi, ta, ta nhớ, ta nhớ ngươi …… Ngươi, rốt cuộc ở nơi……đâu?”

Bạch Ngọc Đường ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng ngời kia, hình dáng rõ ràng dần dần ở trong tầm mắt mơ hồ đứng lên, rốt cục hai má chợt lạnh, bầu trời đêm vì thế lại rộng mở ra rõ ràng đến thế. Hắn nói với lòng, một mực tin tưởng Miêu nhi nhất định sẽ trở về, nhưng là vẫn nên sớm một chút.

Nếu chậm hắn quyết định sẽ đi tìm con mèo khác, không bao giờ muốn gặp Miêu nhi nữa. Sau đấy, bỗng dưng Bạch Ngọc Đường chỉ cảm thấy một trận chóng mặt bởi chén rượu ngon, người không tự chủ được rơi xuống, mất đi thanh tỉnh trong nháy mắt, trước mắt đột nhiên hiện ra hình ảnh khi Triển Chiêu xù lông, Bạch Ngọc Đường không khỏi cong cong khóe miệng mà nở nụ cười hạnh phúc.

Mời các bạn đón đọc để cùng theo dõi tình tiết câu chuyện này nhé!
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...