Thông tin truyện

[Dịch] [đam mỹ] diễm cốt

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
[đam mỹ] diễm cốt

[Dịch] [đam mỹ] diễm cốt

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Đây là quán trà nhỏ ở ngoại ô ngoài thành, lão bản là một lão hán bị thọt một chân, thoạt nhìn rất bình thường. Mùa hè mặt trời chói chang, lão bản bình thường nhưng khách nhân tựa hồ không bình thường. Đương nhiên không phải tất cả đều như vậy. Quán trà là mảnh lều dựng dưới cây đa lớn, bày ra năm cái bàn. Trong đó có hai bàn lão hán thọt chân rất quen thuộc, đều là nông phu đốn củi thường xuyên đi ngang qua nơi này nghỉ chân, chỉ là dân chúng tóc húi cua.

Mà ba bàn khác, ở sát bên cửa ra vào là hai gã đại hán, mặc quần áo ngắn thắt lưng mang đao, bước chân hữu lực. Vừa nhìn đã biết là người hành tẩu giang hồ, bọn họ nhìn chằm chằm phía đối diện tựa như nơi đó có một đống vàng vậy. Chỗ kia đương nhiên không có đống vàng nào, mà đối mặt với bàn của hai gã là một mỹ nhân đang ngồi. Đó là một nữ tử rất đẹp, rất yêu mị.

Lão hán thọt chân cả đời không cưới vợ, hắn thề, đây là mỹ nhân đẹp nhất hắn từng gặp qua. Nữ nhân này có thể khơi mào dục vọng của bất kì nam nhân bình thường nào, nàng thoạt nhìn hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, không còn trẻ nhưng tuyệt đối không già. Ngược lại bởi vì vậy nhiều thêm phong thái thành thục, càng mê hoặc lòng người. Giống như cây mật đào chín mọng, chỉ cần nhìn sẽ biết có bao nhiêu ngọt ngào. Lão hán không dám nhìn nhiều, dù đó là lần đầu tiên có thể ngắm mỹ nữ xinh đẹp ở gần như thế.
Xem thêm
Thu gọn
Đây là quán trà nhỏ ở ngoại ô ngoài thành, lão bản là một lão hán bị thọt một chân, thoạt nhìn rất bình thường. Mùa hè mặt trời chói chang, lão bản bình thường nhưng khách nhân tựa hồ không bình thường. Đương nhiên không phải tất cả đều như vậy. Quán trà là mảnh lều dựng dưới cây đa lớn, bày ra năm cái bàn. Trong đó có hai bàn lão hán thọt chân rất quen thuộc, đều là nông phu đốn củi thường xuyên đi ngang qua nơi này nghỉ chân, chỉ là dân chúng tóc húi cua.

Mà ba bàn khác, ở sát bên cửa ra vào là hai gã đại hán, mặc quần áo ngắn thắt lưng mang đao, bước chân hữu lực. Vừa nhìn đã biết là người hành tẩu giang hồ, bọn họ nhìn chằm chằm phía đối diện tựa như nơi đó có một đống vàng vậy. Chỗ kia đương nhiên không có đống vàng nào, mà đối mặt với bàn của hai gã là một mỹ nhân đang ngồi. Đó là một nữ tử rất đẹp, rất yêu mị.

Lão hán thọt chân cả đời không cưới vợ, hắn thề, đây là mỹ nhân đẹp nhất hắn từng gặp qua. Nữ nhân này có thể khơi mào dục vọng của bất kì nam nhân bình thường nào, nàng thoạt nhìn hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, không còn trẻ nhưng tuyệt đối không già. Ngược lại bởi vì vậy nhiều thêm phong thái thành thục, càng mê hoặc lòng người. Giống như cây mật đào chín mọng, chỉ cần nhìn sẽ biết có bao nhiêu ngọt ngào. Lão hán không dám nhìn nhiều, dù đó là lần đầu tiên có thể ngắm mỹ nữ xinh đẹp ở gần như thế.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...