Thông tin truyện

[Dịch] công tử có bệnh

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
công tử có bệnh

Tác giả: Bích Loa Xuân

Thể loại: Cổ Đại , Đoản Văn ,

Trạng thái: Đang ra

[Dịch] công tử có bệnh

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Những ngày đầu xuân ấy, Dương Châu thành vẫn vương một màn tuyết mỏng, gió lạnh vẫn ùa về rét buốt. Thấm thoắt công tử đã lên kinh ứng thí được gần ba tháng, phong thư cuối cùng gửi về cũng đã là cách đây non một tháng. Trong lòng ta lo lắng không yên, cũng chỉ có thể ngày ngày đội tuyết lên Quan Âm sơn lạy bái. Chẳng cầu chàng vinh quy bái tổ, chỉ mong bình an quay về.

Sáng hôm ấy, như thường lệ, ta thức dậy sớm, lại mang vải mới dệt ra, cắm cúi may áo choàng cho công tử. Từ nhỏ đến lớn, công tử đã quen mặc y phục do ta may, người khác không hiểu ý, may không được vừa lòng chàng. Ta nhìn tuyết vẫn đang rơi ngoài hiên, nghĩ bụng những ngày tới ắt sẽ còn lạnh, áo choàng của công tử đã không đủ mặc nữa, mà sức khỏe của chàng lại vốn không tốt, liền cố gắng nhanh tay hoàn thành cho xong cái áo này.

Từng mũi kim nhịp nhàng lên xuống, ngoài hiên tuyết vẫn rơi đều đều. Đến trưa, ta tạm dừng tay một chút, đưa mắt nhìn ra ngoài hiên. Nghe nói phương Bắc lạnh hơn chỗ của chúng ta rất nhiều, ta nghĩ đến sức khỏe của công tử, lòng càng rầu rĩ lo âu, chẳng biết bọn Tô Lục có chăm sóc tốt cho chàng hay không, trời lạnh thế này có nhớ khoác áo cho chàng hay không...
Xem thêm
Thu gọn
Những ngày đầu xuân ấy, Dương Châu thành vẫn vương một màn tuyết mỏng, gió lạnh vẫn ùa về rét buốt. Thấm thoắt công tử đã lên kinh ứng thí được gần ba tháng, phong thư cuối cùng gửi về cũng đã là cách đây non một tháng. Trong lòng ta lo lắng không yên, cũng chỉ có thể ngày ngày đội tuyết lên Quan Âm sơn lạy bái. Chẳng cầu chàng vinh quy bái tổ, chỉ mong bình an quay về.

Sáng hôm ấy, như thường lệ, ta thức dậy sớm, lại mang vải mới dệt ra, cắm cúi may áo choàng cho công tử. Từ nhỏ đến lớn, công tử đã quen mặc y phục do ta may, người khác không hiểu ý, may không được vừa lòng chàng. Ta nhìn tuyết vẫn đang rơi ngoài hiên, nghĩ bụng những ngày tới ắt sẽ còn lạnh, áo choàng của công tử đã không đủ mặc nữa, mà sức khỏe của chàng lại vốn không tốt, liền cố gắng nhanh tay hoàn thành cho xong cái áo này.

Từng mũi kim nhịp nhàng lên xuống, ngoài hiên tuyết vẫn rơi đều đều. Đến trưa, ta tạm dừng tay một chút, đưa mắt nhìn ra ngoài hiên. Nghe nói phương Bắc lạnh hơn chỗ của chúng ta rất nhiều, ta nghĩ đến sức khỏe của công tử, lòng càng rầu rĩ lo âu, chẳng biết bọn Tô Lục có chăm sóc tốt cho chàng hay không, trời lạnh thế này có nhớ khoác áo cho chàng hay không...
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...