Thông tin truyện

[Dịch] "con nhà người ta" đáng ghét nhất

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
"con nhà người ta" đáng ghét nhất

Tác giả: Tử Mạc Thanh Trủng

Thể loại: Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] "con nhà người ta" đáng ghét nhất

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Biết Tần Chính Dương không có đi xem mắt với cô gái nào, hắn vẫn chính là rất vui, nhưng mà tư thế này khiến hắn không chịu nổi, "Tớ nói cho cậu biết! Cứ cho là... cái kia... lui một vạn bước mà nói... cho là tớ có một chút thích cậu đi... cậu cười cái mông, tớ đã nói là lui một vạn bước mà nói!! Ai sẽ thích cậu a! Khụ khụ.. cái kia, đại gia tớ cũng là thuần khiết! Tớ... tớ muốn làm công!"

Tần Chính Dương gật đầu tỏ vẻ đồng ý, "Được, cậu muốn làm công cũng không phải không thể, chỉ cần cậu so với tớ, nếu hơn tớ liền cho cậu làm công thế nào? Tôn Tường bắt đầu do dự. "Sao? Sợ sao? Tớ nghĩ xem.. từ lúc ở nhà trẻ so hoa hồng.. cậu vẫn chưa có lúc nào so với tớ." Tay của Tần Chính Dương không chút nhàn rỗi, bắt đầu sờ loạn eo Tôn Tường, một tay hướng lên một tay hướng xuống. "Tớ phi! Ai sợ! Đại gia tớ cuối năm nhất định so với cậu nhiều hơn, khốn khiếp! Không đúng! Tay cậu làm gì đấy!" Tôn Tường muốn đứng dậy, nhưng là bị Tần Chính Dương sờ đến nhũn ra. 

"Được, đợi đến cuối năm, giờ để tớ công cậu trước!" Tần Chính Dương phi thường có kỹ xảo đem miệng Tôn Tường chặn lấy, sau đó lúc Tôn Tường mơ mơ màng màng cắn lỗ tai hắn dụ hoặc nói, "Hiện tại đem chuyện tối qua làm cho xong đi, được không?" Tôn Tường mơ hồ đồng ý, "Ừhm..." Một bước sa chân muôn kiếp hận, Tôn Tường này rên rỉ một tiếng "Ừhm" khiến cho Tần Chính Dương đem hắn ăn sạch không chừa lại gì. Ngày hôm sau Tần Chính Dương cảnh xuân đầy mặt đi làm, thuận tiện xin cho Tôn Tường nghỉ. Tôn Tường ở nhà, nằm trên giường không động đậy, trong lòng mắng Tần Chính Dương trăm ngàn lần. "Cảm ơn cả nhà, tôi đã ăn hắn, ăn rất ngon."
Xem thêm
Thu gọn
Biết Tần Chính Dương không có đi xem mắt với cô gái nào, hắn vẫn chính là rất vui, nhưng mà tư thế này khiến hắn không chịu nổi, "Tớ nói cho cậu biết! Cứ cho là... cái kia... lui một vạn bước mà nói... cho là tớ có một chút thích cậu đi... cậu cười cái mông, tớ đã nói là lui một vạn bước mà nói!! Ai sẽ thích cậu a! Khụ khụ.. cái kia, đại gia tớ cũng là thuần khiết! Tớ... tớ muốn làm công!"

Tần Chính Dương gật đầu tỏ vẻ đồng ý, "Được, cậu muốn làm công cũng không phải không thể, chỉ cần cậu so với tớ, nếu hơn tớ liền cho cậu làm công thế nào? Tôn Tường bắt đầu do dự. "Sao? Sợ sao? Tớ nghĩ xem.. từ lúc ở nhà trẻ so hoa hồng.. cậu vẫn chưa có lúc nào so với tớ." Tay của Tần Chính Dương không chút nhàn rỗi, bắt đầu sờ loạn eo Tôn Tường, một tay hướng lên một tay hướng xuống. "Tớ phi! Ai sợ! Đại gia tớ cuối năm nhất định so với cậu nhiều hơn, khốn khiếp! Không đúng! Tay cậu làm gì đấy!" Tôn Tường muốn đứng dậy, nhưng là bị Tần Chính Dương sờ đến nhũn ra. 

"Được, đợi đến cuối năm, giờ để tớ công cậu trước!" Tần Chính Dương phi thường có kỹ xảo đem miệng Tôn Tường chặn lấy, sau đó lúc Tôn Tường mơ mơ màng màng cắn lỗ tai hắn dụ hoặc nói, "Hiện tại đem chuyện tối qua làm cho xong đi, được không?" Tôn Tường mơ hồ đồng ý, "Ừhm..." Một bước sa chân muôn kiếp hận, Tôn Tường này rên rỉ một tiếng "Ừhm" khiến cho Tần Chính Dương đem hắn ăn sạch không chừa lại gì. Ngày hôm sau Tần Chính Dương cảnh xuân đầy mặt đi làm, thuận tiện xin cho Tôn Tường nghỉ. Tôn Tường ở nhà, nằm trên giường không động đậy, trong lòng mắng Tần Chính Dương trăm ngàn lần. "Cảm ơn cả nhà, tôi đã ăn hắn, ăn rất ngon."
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...