Thông tin truyện

[Dịch] cô đơn ơi chào nhé!

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
cô đơn ơi chào nhé!

Tác giả: Ám Dạ

Thể loại: Ngôn Tình ,

Trạng thái: Đang ra

[Dịch] cô đơn ơi chào nhé!

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Thôn nhỏ của Trần Dạ nằm ở giữa một con sông lớn, bao bọc xung quanh là những dãy núi già cao sừng sững.Đó là một thung lũng nhỏ giữa vùng trời bao la. Khí hậu nơi đây giống hệt tính khí của một thiếu nữ đang yêu, bầu trời trong xanh, gió lồng lộng nhưng chỉ cần vài phút sau mây đen sẽ ùn ùn kéo đến trút một cơn mưa thật lớn trong tích tắc. Cuốn trôi hết tất thẩy mọi bụi bặm của cuộc sống thường nhật. Thôn nhỏ của Trần Dạ có tên là thôn Vĩ, vì trong thôn có ngọn đồi gió lộng rất đặc trưng cũng tên Đồi Vĩ, bọn trẻ rất thích chơi trên ngọn đồi này, Trần Dạ cũng vậy. Cô thích cái cảm giác đứng trên đỉnh đồi, chỉ cần vươn tay lên là có thể chạm được tới mây, nhắm mắt lại hít thở một hơi căng tràn không khí trong lành, dường như thêm mười phần sức sống. 

Năm mười bốn tuổi, cô được đưa đến sinh sống ở thành thị, từ đây cuộc đời cô đã chuyển sang trang mới. Năm hai lăm tuổi, cô đến một đất nước xa lạ để tìm người anh trai của mình. Năm hai sáu tuổi, cô mới trải nghiệm mùi vị thật sự của địa ngục trần gian. Sự tàn khốc của chiến tranh, lòng tham không đáy của con người đã dồn ép những số phận bé nhỏ vào bước đường cùng. Cũng vào mùa thu năm ấy, dưới cơn mưa, cô gặp anh – người đã đảo lộn cuộc đời cô – Nhưng, anh lại là người gieo dắt nỗi kinh hoàng và đau khổ cho kẻ khác.

“Cho đến thời khắc này tôi mới hiểu mục đích sự tồn tại của mình – là vì anh – anh giống như phần còn thiếu trong linh hồn tôi– tất cả …tất cả đã trải qua như một giấc mơ, anh đến với cuộc đời tôi như một trò đùa của số phận. Nhưng, tôi cam tâm tình nguyện!”
Xem thêm
Thu gọn
Thôn nhỏ của Trần Dạ nằm ở giữa một con sông lớn, bao bọc xung quanh là những dãy núi già cao sừng sững.Đó là một thung lũng nhỏ giữa vùng trời bao la. Khí hậu nơi đây giống hệt tính khí của một thiếu nữ đang yêu, bầu trời trong xanh, gió lồng lộng nhưng chỉ cần vài phút sau mây đen sẽ ùn ùn kéo đến trút một cơn mưa thật lớn trong tích tắc. Cuốn trôi hết tất thẩy mọi bụi bặm của cuộc sống thường nhật. Thôn nhỏ của Trần Dạ có tên là thôn Vĩ, vì trong thôn có ngọn đồi gió lộng rất đặc trưng cũng tên Đồi Vĩ, bọn trẻ rất thích chơi trên ngọn đồi này, Trần Dạ cũng vậy. Cô thích cái cảm giác đứng trên đỉnh đồi, chỉ cần vươn tay lên là có thể chạm được tới mây, nhắm mắt lại hít thở một hơi căng tràn không khí trong lành, dường như thêm mười phần sức sống. 

Năm mười bốn tuổi, cô được đưa đến sinh sống ở thành thị, từ đây cuộc đời cô đã chuyển sang trang mới. Năm hai lăm tuổi, cô đến một đất nước xa lạ để tìm người anh trai của mình. Năm hai sáu tuổi, cô mới trải nghiệm mùi vị thật sự của địa ngục trần gian. Sự tàn khốc của chiến tranh, lòng tham không đáy của con người đã dồn ép những số phận bé nhỏ vào bước đường cùng. Cũng vào mùa thu năm ấy, dưới cơn mưa, cô gặp anh – người đã đảo lộn cuộc đời cô – Nhưng, anh lại là người gieo dắt nỗi kinh hoàng và đau khổ cho kẻ khác.

“Cho đến thời khắc này tôi mới hiểu mục đích sự tồn tại của mình – là vì anh – anh giống như phần còn thiếu trong linh hồn tôi– tất cả …tất cả đã trải qua như một giấc mơ, anh đến với cuộc đời tôi như một trò đùa của số phận. Nhưng, tôi cam tâm tình nguyện!”
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...