Cố Cửu Từ cười lạnh trong lòng, thời buổi này ai cũng dùng thanh toán trực tuyến, còn ai mang theo tiền mặt làm gì? Nhìn cô giống kẻ ngốc không ngay cả kiến thức thường thức cũng không có sao ??
Lúc này, xe đột nhiên ngừng lại.
“A Từ, chúng ta tới rồi.”
Hứa Vận Nhi nghe vậy, đôi mắt lập tức sáng rực, giống như nhìn thấy ánh sáng thành công ngay trước mắt .
"Xuống xe đi, chị họ, bọn em đưa chị tới địa điểm quay chụp trước."
Cố Cửu Từ vừa cởi đai an toàn, vừa nói.
"Vậy chị gọi điện thoại cho người đại diện của chị đã, để anh ấy tới đón chị."
Hứa Vận Nhi diễn làm tới cùng , cũng làm bộ lấy điện thoại ra. Sau đó nhìn điện thoại mới lấy ra chưa tới hai giây, ra vẻ cực kỳ tiếc nuối và tức giận mà than thở :
"Thật là! Người đại diện nói mấy người bên kia vẫn còn chưa bố trí xong, bảo chị chờ một chút."
Không đợi Cố Cửu Từ mở miệng, A Linh lập tức cảnh giác chen vào:
"Một khi đã như vậy, tôi liền giúp Hứa tiểu thư đặt một phòng riêng trong một quán cafe gần đây . Cô ở lại đây chờ bên kia xong việc cử người tới đón là được . Bây giờ chúng tôi cũng có công tác , cần phải đi ngay nếu không sẽ bị muộn thời gian , liền không ở lại chờ với cô ."
Nhưng Hứa Vận Nhi đã sớm dự liệu A Linh sẽ nói như vậy, cô ta liền ôm chặt lấy cánh tay của Cố Cửu Từ, dở giọng gia trưởng của Cố Cửu Từ nói :
"Không cần phải phiền phức như vậy, tôi rảnh rỗi liền thuận đường cùng A Từ nhà chúng tôi tới Vogu chụp hình, miễn cho A Từ lần đầu tiên tới nơi đó , trời xa đất lạ , lại là ' ma ' mới , bị người ta bắt nạt thì phải làm sao đây?"
Cố Cửu Từ liếc mắt nhìn Hứa Vận Nhi, biểu cảm vẫn rất bình tĩnh.
Nhưng thật ra, A Linh tức tới mức trợn tròn hai mắt, thấp giọng lẩm bẩm:
"Tôi thật chưa từng thấy người phụ nữ nào có da mặt dày như vậy!"
Hứa Vận Nhi theo bản năng ' chắn ' những lời không muốn nghe , một bộ chính là tôi không nghe thấy gì cả , tươi cười kéo Cố Cửu Từ đi về phía cửa vào Vogu , tư thái tự tin đảo khách thành chủ hướng về nhân viên lễ tân mỉm cười , rồi nói :
"Xin chào, chúng tôi được Andy mời tới đây để chụp ảnh bìa cho tạp chí."
Cố Cửu Từ cười như không cười nhìn chằm chằm Hứa Vận Nhi. Cô ta cố ý nói chung chung , không báo tên mình để gây hiểu lầm cho nhân viên lễ tân .
Hứa Vận Nhi trong lòng dâng lên một trận đắc ý. Hôm nay, từ đầu đến chân, bộ trang phục của cô ta không biết sang quý hơn Cố Cửu Từ bao nhiêu lần. Những nhân viên lễ tân của các tạp chí thời trang cũng đều được tuyển chọn , huấn luyện kỹ càng , nhãn lực cũng không tầm thường , tin chắc rằng với một thân trang phục thế này , nhân viên lễ tân sẽ nhầm cô trở thành người mẫu chụp hình ngày hôm nay .